Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 803: Hi Mach 2

Chuong 803: Hi Mach 2Chuong 803: Hi Mach 2
Xe ngựa của công chúa Tĩnh Ninh không cần qua kiểm tra, chạy thẳng một đường vào hoàng cung.
Khoảng hai khắc sau, xe ngựa của nàng ấy lại đi ra, chậm rãi re vào đường lớn phía đông, dừng bên cạnh một chiếc xe ngựa khác.
'Lên đây đi.”
Nàng ấy mở cửa sổ xe ra nói.
Trong chiếc xe ngựa kia, Tô Tiểu Tiểu xuống xe ngựa, mỉm cười với nàng ấy, lên xe ngựa của nàng ấy.
"Đã biết ngươi đi theo." Công chúa Tĩnh Ninh nói hờ hững.
Tô Tiểu Tiểu đưa cho nàng ấy một hộp điểm tâm vẫn còn tỏa hơi nóng: "Vừa nãy ở nhà của ta chưa kịp ăn gì, nên làm riêng cho người.
Vừa nghe là làm riêng cho nàng ấy, sắc mặt tôi tệ của công chúa Tĩnh Ninh cuối cùng cũng dễ chịu hơn.
Nàng ấy nhận lấy điểm tâm, cam một miếng lên nếm thử nhẹ nhàng.
Là bánh bột ngô nhân khoai môn và mochi, ngoài giòn trong mềm, hương vị đầy đặn, ngọt mà không ngấy, là mùi vị công chúa Tĩnh Ninh thích.
"Hình như ngươi rất quan tâm thái hoàng thái hậu."
Công chúa Tĩnh Ninh bỗng nhiên mở miệng.
"Ha đâu có." Tô Tiểu Tiểu nói rằng,'Ta theo tới do lo lắng cho người, sợ chuyện này liên lụy đến người."
Từng biểu cảm của nàng đều rất chân thành.
Công chúa Tĩnh Ninh rất thoải mái, đặt điểm tâm xuống, nói với nàng: "Không phải ta đưa thái hoàng thái hậu xuất cung, không liên lụy ta được."
"Vậy là tốt rồi." Tô Tiểu Tiểu không hỏi thêm một chữ nào nữa.
Công chúa Tĩnh Ninh nói: "Yên tâm đi, ta sẽ không để người ta phát hiện bà ấy cải trang xuất cung đâu, ta sẽ giữ bí mật giúp bà ấy."
Không phải vì thái hoàng thái hậu, mà là không muốn ảnh hưởng đến tiểu nha đầu này.
Tô Thừa vừa thắng tranh đấu giành được binh quyền, vốn đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, lúc này mà để người ta bắt được nhược điểm cấu kết thái hoàng thái hậu, ai biết sẽ chọc phải mầm tai họa gì.
Ý tốt của công chúa Tĩnh Ninh, Tô Tiểu Tiểu cảm nhận được.
Mình lấy ba phần tâm tư đối đãi người ta, người ta bỏ ra mười phân để báo đáp. Xấu hổ nha.
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Có một chuyện ta rất tò mò."
Công chúa Tĩnh Ninh nói: "Ý ngươi là đệ đệ của thái hoàng thái hậu."
"Đúng." Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
"Chuyện này cũng không có gì không thể nói với ngươi." Công chúa Tĩnh Ninh nói,'Thái hoàng thái hậu có một đệ đệ, sau khi cha nương bà ấy qua đời, đệ đệ được người khác nhận nuôi, bà ấy không có chỗ nào để đi. Bên ngoài đồn rằng bà ấy đến kinh thành nhờ cậy Quách gia, trên thực tế cũng không phải như vậy, bà ấy và Quách gia cũng không phải họ hàng xa. Nếu không, không có lý do Quách gia chỉ thu nhận bà ấy, không thu nhận đệ đệ của bà ấy."
Tô Tiểu Tiểu lắng nghe chăm chú.
Công chúa Tĩnh Ninh nói tiếp: "Nam đó Quách thừa tướng đến một vùng để điều tra vụ án tiền thuế, gặp thái hoàng thái hậu đang bán mình chôn cha, Quách thượng thư mua người về. Vốn là để làm một tiểu nha hoàn sai bảo, nhưng Bạch Hi Hòa càng lớn càng xuất chúng, lại được tính ra ngày sinh tháng đẻ cực kỳ quý giá, vì thế Quách gia nhận nuôi thành cô nương trong phủ, tuyên bố với bên ngoài là bà con xa."
"Vâ phần đệ đệ bà ấy... Nghe nói tỷ tỷ thành thái hoàng thái hậu, một đại gia đình chạy tới nương nhờ bà ấy. Mới đầu Quách gia lấy lễ đối đãi với gia đình đó, nhưng sau đó từ từ phát hiện cả nhà lấy danh nghĩa thái hoàng thái hậu gây rắc rối khắp nơi, đệ đệ bà ấy còn cưỡng bức dân nữ, gây ra án mạng. Quách gia bôn ba khắp nơi, mặc dù tội chết có thể miễn, nhưng khó thoát tội sống, đệ đệ bà ấy bị lưu đày. Tự hồi kinh sẽ chịu tội chết."
Tô Tiểu Tiểu hiểu ra: "Thì ra là thế."
Xem ra lần trước Bạch Hi Hòa xuất cung, cũng là vì gặp đệ đệ.
Quách gia biết việc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận