Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1559: Một Nhà Đoàn Tụ 2

Chương 1559: Một Nhà Đoàn Tụ 2Chương 1559: Một Nhà Đoàn Tụ 2
Không sai, cứ việc Vệ Yến đeo mặt nạ, giọng nói cũng thay đổi, Vệ Thanh cũng liếc mắt một cái đã nhận ra hắn ta.
Đây là tiểu lục nửa đêm chui vào ổ chăn của hắn ta, nói mình sợ sét đánh.
Vệ Đình vén mành tiến vào, nhìn ba ca ca đồng thời ngơ ngẩn trong phòng, nói: "Đại ca, nhị ca, Lục ca, các ngươi đều ở đây! Hôm nay là nhị ca chuộc các huynh ral"
Vệ Thanh siết chặt nắm tay: "Vì sao không nói cho ta tiểu lục còn sống?"
Vệ Đình nhướng mày nói: "Ai bảo huynh không nhận ta?"
Vệ Thanh cắn răng, rất tốt, Vệ Tích Triều, đệ lại ngứa da.
Lúc này, mấy người Lý Uyển luận bàn võ công xong lại đây.
Vệ Thanh nhìn Trần thị hơi mỉm cười: "Tam đệ muội, có thể nhờ muội giúp một chút không?"
Trân thị gật đầu: "Có thể, nhị ca mời nói!"
Vệ Thanh cười nói: "Thay ta đánh Tiểu Thất một trận."
Vệ Đình: "... II"...
Huynh đệ gặp nhau, tự nhiên có lời nói không hết, nhưng có quan hệ mấy năm đã từng trải qua kia, ba người đều chỉ là đôi câu vài lời.
Kỳ thật không nói, trong lòng lẫn nhau cũng biết rõ ràng.
Ba người ngôi ở trong phòng.
"Cho nên, đệ sớm gặp ta?" Quỷ Phố nói với Vệ Thanh.
Vệ Thanh nói: "Cũng không quá sớm, ta không biết đại ca còn sống, lại càng không biết đại ca tới Tây Tấn, là đại ca tới Phi Nguyệt Diễn Lâu tìm hiểu trước kia của mình, ta mới nhận ra đại ca. Đại ca mất trí nhớ, không nhớ rõ ta, ta không đi tương nhận với đại ca."
Quỷ Phố bừng tỉnh đại ngộ: "Ta nói mà, sao tin tức Phi Nguyệt Diễn Lâu các ngươi linh thông như thế, ta tra mình trước kia, chỉ ba ngày đã rõ ràng."
Vệ Lục Lang biu môi: "Vi sao nhị ca gọi đại ca huynh trả lời, ta gọi đại ca huynh không trả lời?"
Quỷ Phố: "Đệ câm miệng."
Hắn ta nhìn vê phía Vệ Thanh: "Chân của đệ là chuyện như thế nào?"
Vệ Lục Lang cũng nói: "Đúng vậy nhị ca, chân của huynh làm sao vậy? Ta vừa mới hỏi Tiểu Tiểu, nàng nói huynh không trở về Đại Chu là bởi vì mỗi tháng huynh đều cần dược liệu ở hoàng cung Tây Tấn, rốt cuộc huynh là bị bệnh gì?"
Vệ Thanh vân đạm phong khinh cười: "Không có gì, không cẩn thận ngã vào hàn đàm, rơi xuống bị chứng hàn, uống thuốc là khỏi." Vệ Lục Lang đau lòng nói: "Chỉ uống nửa phương thuốc, còn dư lại nửa phương phải không?”
Cái này cũng không phải Tô Tiểu Tiểu lộ ra, là Mi Cơ nói cho hai người bọn họ.
Vệ Thanh cười mà không nói.
Quỷ Phố hỏi: "Thiếu hai vị thuốc nào?”
"Tuyết Vực Thiên Ma và Xà Cốt Hoa." Vệ Thanh cười: "Không sao, còn có không ít thời gian."
Có thể sống sót trở về gặp các ngươi, ta đã không còn sở cầu.
Vệ Lục Lang thấp giọng nói: "Cái gì không ít thời gian? Uống nửa phương thuốc, chỉ có thể tục mệnh nửa năm, trên đường huynh trở về đã dùng hai tháng, chỉ còn bốn tháng..."
Ngoài cửa sổ, Lý Uyển và Trần thị, Lam thị, Tưởng thị tất cả đều nghe được nói chuyện trong phòng.
Thì ra mấy năm nay Vệ Thanh vẫn luôn không trở lại, không phải không muốn trở về, mà là không thể trở về.
Một tháng một lần thuốc, từ Tây Tấn đến Đại Chu không ngừng một tháng, nửa đường có thể sẽ độc phát thân vong.
Hiện giờ tuy là có thể tạm thời rời khỏi Tây Tấn, lại chỉ còn lại có bốn tháng thọ mệnh.
Thật vất vả mới tìm về người nhà, chẳng lẽ muốn rời khỏi các nàng một lần nữa?
Chuyện có quan hệ tìm thuốc, Vệ Thanh không nói cho Vệ lão thái quân, nếu có một ngày hắn ta thật sự đi rồi, khiến cho tổ mẫu cho rằng hắn ta chỉ là trở về Tây Tấn. ...
Bên kia, sứ đoàn Tây Tấn cũng về tới kinh thành, lão hầu gia và Tô Uyên đi Ngự Thư Phòng yết kiến Cảnh Tuyên Đế trước, bẩm báo tình huống đi sứ Tây Tấn lần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận