Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 265: Nổi Danh 1

Chương 265: Nổi Danh 1Chương 265: Nổi Danh 1
Thích phu nhân tuổi tác đã cao, kết cấu của loại bánh này càng làm tăng thêm hương vị, càng thích hợp với hàm răng của bà ta.
Ngoài ra, Tô Tiểu Tiểu còn dùng khuôn đúc bánh để khắc chữ "Thọ" và chạm khắc cành tùng trên bánh, xa hoa lộng lẫy, có thể nói đã nắm bắt được tinh hoa của hai loại điểm tâm phía trước.
Thích lão phu nhân nhẹ nhàng nói: "Thanh Nhi, mang điểm tâm qua đây cho ta nếm thử."
"Vâng, lão phu nhân." Thanh Nhi cầm một chiếc khay bạc, mỗi món điểm tâm lấy một ít, cam theo một chiếc thìa bạc mạ vàng nhỏ đưa cho lão phu nhân.
Thích lão phu nhân cũng nếm thử một chút, hương vị còn tuyệt vời hơn so với bánh lòng đỏ và bánh lão bà lần trước.
Thích lão phu nhân nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, trong đáy mắt nhiều thêm một tia hài lòng: "Nha đầu, mấy món điểm tâm này ngươi giới thiệu thế nào?"
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười, nói: "Cúc thủy nhân giai thọ, đào nguyên cảnh là tiên! Chúc ngài phúc chảy dài như nước Đông Hải, thọ tựa cây tùng bất lão ở Nam Sơn!"
Hay cho câu phúc chảy dài như nước Đông Hải, thọ tựa cây tùng bất lão ở Nam Sơn!
Mọi người nhìn lại bánh cúc vạn thọ, bánh hạt dẻ vị sữa, bánh đào trường thọ trứng muối cùng với bánh mừng thọ chạm khắc nhánh cây tùng trên bàn, giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm thấy giác ngội
Thật sự là xem thường cô nương béo này rồi, điểm tâm nàng làm vừa đẹp vừa ngon cũng thôi đi, lại còn ẩn chứa tâm tư tinh tế đến thế!
Hôm nay bọn họ xem như là bị dao đâm vào mông — được mở rộng tâm mắt rồi!
Hà chưởng quầy choáng váng, kinh ngạc đến độ không thốt nên lời.
Tô Tiểu Tiểu thản nhiên liếc nhìn hắn ta một cái.
Cướp mối làm ăn với ta à, cuốn chết ngươi!
Khụ, nói một cách nghiêm khắc, đây được xem như là nàng cướp mối làm ăn của Cẩm Ký.
Nhưng ai ai bảo Cẩm Ký không chừa đường sống cho nàng?
Cẩm Ký làm thế này cũng đừng trách nàng!
Thích lão phu nhân có công nhận Tô Tiểu Tiểu hay không, chỉ nhìn vẻ mặt là biết.
Thích lão phu nhân lại nhìn khuôn mặt Tô Tiểu Tiểu lần nữa, lần này bà ấy bớt đi một chút uy nghiêm của lão thái thái, nhiều thêm một chút dịu dàng của người lớn tuổi.
"Nha đầu, ngươi lên đây." Bà ấy vẫy tay với Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh bước tới. Không quá gấp gáp cũng chẳng hề e de, suy cho cùng nàng chẳng phải người sinh ra và lớn lên trong thời cổ đại, chưa từng học nghi lễ xã giao của người thời này.
Nhưng thứ từ xưa đến nay vẫn luôn được giữ lại chính là khí chất và sự tự tin cá nhân.
Thích lão phu nhân dịu dàng nhìn nàng: "Đúng là nha đầu có phúc, nói ta nghe ngươi tên gì?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Tô Đại Nha."
Thích lão phu nhân cười: "Ngươi là người ở đâu?”
"Thôn Hạnh Hoa." Nàng thành thật đáp.
Tin tức này không cần nói dối, người ta khẽ động ngón tay là có thể tra ra mười tám đời tổ tông nhà nàng rồi.
Hà chưởng quầy thâm hừ một tiếng, chỉ là đô quê mùa dưới thôn thôi! Thứ làm ra cũng chẳng biết có sạch sẽ hay không, Thích lão phu nhân là người phủ thành hàng thật giá thật, lúc đầu gả thấp xuống Thích gia đã gây chấn động hơn một nửa thành trấn!
Thích lão phu nhân coi trọng nàng mới là lại
Tôn chưởng quây kịp thời nói: "Lão phu nhân, người không biết đấy thôi, điểm tâm Tô cô nương làm rất nổi tiếng, viện trưởng của thư viện Ngô Đồng khen tay nghề Tô cô nương đây không ngớt miệng, lại còn yêu cầu ngày nào Tô cô nương cũng phải cung cấp hàng cho học sinh trong thư viện nữa."
Thích lão phu nhân kinh ngạc: "Đến cả Thẩm viện trưởng cũng thích sao..."
Tôn chưởng quầy cười: "Đương nhiên rồi! Ta nào dám lừa dối lão phu nhân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận