Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1690: Trở Về Như Mong Đợi 1

Chương 1690: Trở Về Như Mong Đợi 1Chương 1690: Trở Về Như Mong Đợi 1
Quân Bắc Yên bị cơ quan này làm cho choáng váng, mối nguy hiểm biết mới là đáng sợ nhất, một toà thành nhỏ vốn nhìn có vẻ cằn cỗi, vắng vẻ giờ đây giống như một con thú há miệng day máu, quân Bắc Yên đi đến đâu cũng cảm nhận được tiếng gâm của gió, thân hồn nát thân tính.
Tô Tiểu Tiểu đứng trên đường cái, quan sát tình hình chiến đấu xung quanh.
Đột nhiên, hai tên tử sĩ lần lượt lao về phía nàng và Lãnh Hoa.
Lãnh Hoa vung kiếm để chặn hoàn thủ đao của đối thủ, hai người chiến đấu một cách quyết liệt.
Võ công của tử sĩ khác xa cao thủ bình thường, Lãnh Hoa bị đối thủ cuốn lấy, không rảnh bận tâm nàng, vừa định nhắc nhở nàng thì đã thấy nàng tiến về phía trước hai bước, đạp một cước trên bức tường trước mặt, dùng sức lực bay lên không trung, lộn ngược ra sau để tránh đòn tấn công sau lưng.
Tử sĩ vồ hụt, quay lại và chém về phía nàng.
Tô Tiểu Tiểu tay đeo găng tay tơ bạc nắm chặt đao của hắn ta.
Lãnh Hoa chấn động.
Tô Tiểu Tiểu dùng một kiếm chém đứt hoàn thủ đao của tử sĩ, không cho tử sĩ bất kỳ cơ hội phản kháng nào, đẩy mạnh hắn ta đập vào bức tường phía sau.
Cơ quan được kích hoạt, một con dao sắc nhọn xuyên qua bức tường và đâm vào lưng tử sĩ.
Lãnh Hoa sau hơn chục chiêu cũng đã kết liễu được tên tử sĩ, mu bàn tay của hắn ta bị tử sĩ tạo một vết cắt, đối với một vị võ tướng mà nói, vết thương nhỏ này không thành vấn đề.
Hắn ta đi tới trước mặt Tô Tiểu Tiểu, nhìn thấy nàng không hề hấn gì, sau đó nhìn tên tử sĩ bị đóng đinh trên tường, muốn nói lại thôi.
Đã có lúc Tần Giang không đáng để trọng dụng, bọn họ đều cho rằng quân Tần gia không có người kế vị, cho dù sau này Tần Triệt chân chính có trở lại, nhưng một người lớn lên ở ngoài kia có thể làm được gì?
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng sau khi trận chiến này kết thúc, e rằng sẽ không còn người dám nói quân Tần gia không có người kế vị.
Lãnh Hoa tra kiếm vào vỏ, đi về phía Tô Tiểu Tiểu, nghi hoặc hỏi: "Hôm qua ta đã tới đây, sao ta không nhớ nơi này có cơ quan?”
Tô Tiểu Tiểu hỏi ngược lại: "Ngươi muốn nói cái gì?"
Lãnh Hoa cau mày nói: "Bản vẽ cơ quan ngươi đưa cho ta đã bị Thác Bạt Liệt phá hủy. Cơ quan ngươi dùng để đối phó bọn hắn hôm nay không có trên bản vẽ, ngươi đối với chúng ta có chỗ giấu diếm!" Tô Tiểu Tiểu liếc hắn một cái: "Ta nói hết cho ngươi biết, trong cơ quan còn sót lại cái gì sao?"
Lãnh Hoa nghẹn.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Hơn nữa, chỉ cần sử dụng hợp lý thì cơ quan trên bản vẽ là đủ. Là ai ngốc đến mức giao bản thiết kế ra?"
Lãnh Hoa nghiến răng nghiến lợi nói: "Thác Bạt Liệt bắt phụ thân ta!"
Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng nói: "Mạng sống của cha ngươi là mạng sống, mạng sống của quân lính cũng là mạng sống! Họ cũng là con của người khác, là phụ thân của người khác!"
Lãnh Hoa một lần nữa bị á khẩu không trả lời được.
Đồng Kha cũng xử lý xong hai tên tử sĩ ở gần đó, mang theo Lãnh Chiêu đi tới, nhìn thấy tử sĩ ở hiện trường liền hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Tiểu thư, người không sao chứ?"
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: "Ta không sao, trong thành còn không ít tử sĩ, dẫn bọn chúng vào cơ quan.”
Trong thành có một cơ chế đặc biệt để đối phó với tử sĩ, được làm bằng tơ tằm Tuyết Vực Thiên.
"Ngươi phải cẩn thận." Tô Tiểu Tiểu nhắc nhở.
Đó là cơ quan nguy hiểm nhất, nếu không cẩn thận thì bản thân cũng sẽ bị chặt thành từng mảnh, vì nguy hiểm nên nàng không cho phép binh lính của quân Xích Ảnh điều khiển cơ quan này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận