Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 849: Dạy Dỗ Can Ba 2

Chương 849: Dạy Dỗ Can Ba 2Chương 849: Dạy Dỗ Can Ba 2
Thái giám bên cạnh nói: "Đại điện hạ, ngài quên rồi, Tần gia và Tam điện hạ có hôn ước.
Tiêu Độc Nghiệp ra vẻ đã hiểu: "Thế nên tam đệ đang trải đường cho tam đệ muội tương lai của ta sao? Đúng là tiếc cho Hồ viện phán, một lòng hoài bão không chỗ thi triển, làm đá lót đường cho người ta."
Lời này nói trúng tim đen của Hồ Cửu Sinh.
Nhưng ông ta không được thừa nhận, nếu không một khi cái mũ cấu kết với hoàng tử chụp xuống, sợ là sẽ khiến Cảnh Tuyên Đế không vui.
Tiêu Độc Nghiệp mỉm cười: "Hồ viện phán, nếu tam đệ không biết trân trọng ngươi, ngươi cần gì phải tiếp tục thay hắn bán mạng?
Lộc cộc!
Một con tuấn mã phi như bay đến, đột ngột nhảy xổ về phía Tiêu Độc Nghiệp!
Tất cả mọi người bao gồm bản thân Tiêu Độc Nghiệp cũng không kịp phản ứng.
Một giây sau, Tiêu Độc Nghiệp đã bị con ngựa kia tông bay, ngã chồm xuống aol
Thái giám hô to: “Đại điện hạ!!!"
Vệ Đình cưỡi ngựa, đi qua đi lại trên cầu gỗ, giả vờ kinh ngạc nhìn Tiêu Độc Nghiệp liều mạng giãy giụa dưới nước.
"Ôi chao, là đại điện hạ, xin lỗi, ngựa bị mất khống chế."
“Trong hoàng cung ai cho phép ngươi...
Ùng ục, lời còn chưa nói xong, Tiêu Độc Nghiệp lại chìm xuống.
Người đâu!
Bản điện hạ không biết bơi...
Ngự thư phòng, Cảnh Tuyên Đế đang phê duyệt tấu chương.
Toàn công công lo lắng chạy tới: "Be hạ! Không xong! Đại điện hạ đã xảy ra chuyện!"
Cảnh Tuyên Đế thản nhiên hỏi: "Hắn có thể xảy ra chuyện gì?"
Mới ra khỏi ngự thư phòng, lúc này hẳn là còn chưa ra cửa cung.
Toàn công công sốt ruột nói: "Đại điện hạ bị Vệ đại nhân đụng rơi xuống nước!"
Mày Cảnh Tuyên Đế nhảy dựng.
Lại là Vệ Đình!
Một khắc đồng hồ sau, người khởi xướng Vệ Đình và người bị hại Tiêu Độc Nghiệp bị đưa tới trước mặt Cảnh Tuyên Đế.
Cảnh Tuyên Đế nhìn Hỗn Thế Ma Vương Vệ Đình, lại nhìn sang Tiêu Độc Nghiệp đang run lẩy bẩy, thấy răng lợi nhức nhức.
Ông ta cắn răng hỏi: 'Lần này lại thế nào?"
"Ồ, tình huống là như này." Vệ Đình thong dong nói: "Hôm nay vi thần đi dạy hai vị công chúa điện hạ và các vị thiên kim thuật cưỡi ngựa bắn cung, ai ngờ ngựa phát cuồng, vì không để ngựa điên làm hại học sinh, vi thần đành phải cưỡi ra ngoài trước."
Phúc công công nhỏ giọng nói: "Đúng là có một con ngựa điên."
Cảnh Tuyên Đế nhíu mày: "Tại sao lúc nào cũng xuất hiện ngựa điên? Huệ An lại đánh nhau với Linh Tê?"
Phúc công công xấu hổ cười.
Chứ còn gì nữa?
Công chúa Huệ An và công chúa Tĩnh Ninh hục hặc trong cung, tới Cung Học còn cắn nhau không buông, yên bình nổi mới lạ.
Cảnh Tuyên Đế nhéo giữa mày đau nhức.
Vệ Đình tiếp tục thở dài nói: "Đụng vào đại điện hạ chỉ là ngoài ý muốn... Quan trọng là thân cũng không ngờ đại điện hạ không biết bơi, nếu không thần sẽ đụng vào Hồ viện phán."
Hồ Cửu Sinh ngoài cửa run rẩy.
Cơ thể Tiêu Độc Nghiệp cũng run lên.
Chuyện này nếu bàn sâu cũng bực mình lắm, sau khi Tiêu Độc Nghiệp rơi xuống nước, thiếp thân thái giám của hắn ta và cung nhân xung quanh không ai biết bơi.
Vệ Đình lại ngăn cản họ, gặng hỏi từng người một: "Các ngươi biết bơi không?”
"Bơi giỏi không?”
"Giỏi kiểu đảm bảo cứu được người lên, mình cũng không phải chết đuối ấy."
Mọi người nhìn nhau.
Vệ Đình thoải mái nói: "Thôi vậy, đại điện bơi lội giỏi lắm, không cần các ngươi cứu."
Sau đó hắn để mặc Tiêu Độc Nghiệp uống một bụng nước bẩn dưới ao, uống đến độ hai mắt trắng bệch, gân hấp hối mới giả vờ giả vịt kéo người lên.
Hắn giơ tay phải quấn băng gạc của mình lên: "Nếu đại điện hạ nói sớm hắn không biết bơi, dù miệng vết thương có nguy cơ bị nhiễm trùng, ta cũng nhất định sẽ lập tức nhảy xuống nước vớt người."
Tiêu Độc Nghiệp tức nổ phổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận