Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2889: Tứ Hổ Dẫn Theo Ngũ Hổ 3

Chương 2889: Tứ Hổ Dẫn Theo Ngũ Hổ 3Chương 2889: Tứ Hổ Dẫn Theo Ngũ Hổ 3
Vệ Đình khó khăn đứng lên: “Người này giao cho ngươi!"
Bách Lý Thần đánh giá cao thấp hắn một lượt: "Ngươi chắc chắn với bộ dạng này của ngươi có thể đi gặp Giang Quan Triều?"
Vệ Đình lau vết máu khoé miệng, ánh mắt thâm thuý nói: "Ta phải gặp hắn."
Bách Lý Thần: "Đi hướng đông, có cái tiểu hoa viên, đi qua đó chính là cửa sau của tẩm điện Minh chủ."
Kỳ Diệu nghi ngờ nhìn Bách Lý Thần: "Ngươi là ai?"
Bách Lý Thần tháo đấu lạp xuống, bình tĩnh nói: "Nhiều năm không gặp, Kỳ Diệu."...
Lăng Vân và Vệ Đình đi tới tiểu hoa viên.
Vệ Đình bỗng đỡ lấy cái bàn đá, lại khom người phun ra ngụm máu.
Lăng Vân kỳ quái hỏi: "Rốt cuộc ngươi bị thương nặng mức nào vậy?"
Vệ Đình cắn răng: "Không nặng lắm."
Lăng Vân thấy hắn gần như không thể đứng thẳng người: "Này còn không quá nặng?"
Vệ Đình không để ý lắm nói: "Không chết được."
Lăng Vân lấy ra một bình sứ nhỏ từ trong tay áo đưa cho hắn: "Này, thuốc trị thương."
Vệ Đình lau vết máu khoé miệng: "Không cần."
Lăng Vân càng buồn bực: "Bị thương thành như vậy cũng không uống thuốc?”
Vệ Đình áp chế gân mạch bên trong khí tức gân như nổ tung: "Đi thôi, thời gian không còn nhiều...
Gió thổi xào xạc.
Tứ Hổ dẫn đường đưa Ngũ Hổ và tiểu quân đoàn của nó đến gần Thiên Ngọc Đường.
Muốn hỏi Tứ Hổ làm sao biết Thiên Ngọc Đường không thể không nói đến Hoả Sát Môn.
Hai môn phái cách nhau không xa nếu không Trử Phi Phượng cũng sẽ không trùng hợp đụng mặt Lục Ngạo Thiên.
Tứ Hổ trừ Hoả Sát Môn sẽ bị đám quỷ đói chết kia nhìn đến nổi da gà, mỗi lần nó đến đều phải chuyển tới cửa Thiên Ngọc Đường cho đỡ sợ.
Ngũ Hổ võ cánh nhỏ: "Chi nha! Chi nha!”
Ta đi vào, tự ngươi tìm chỗ náu đi! Ông bà nội nói
Thiên Ngọc Đường cũng có chó săn!
Tiểu nguyên soái Ngũ Hổ giận đập cánh nhỏ, chỉ huy tiểu đệ kim điêu, tiểu đệ liệp ưng, tiểu đệ quạ đen liêu chết với đám chó săn.
Nhưng lúc này Tứ Hổ dương cao đầu nhỏ cao quý, tao nhã bước lên cầu thang.
Nó giơ vó ngựa lên.
Cạch cạch cạchi
Cửa bị mở ra.
Gã sai vặt thấy Tứ Hổ, đôi mắt sáng ngời: "Là ngươi sao! Lâu rồi ngươi không tới!"
Sau đó Tứ Hổ quang minh chính đại đi vào.
Ngũ Hổ đánh nhau với chó săn hết cả một thân lông chim: "?"
Canh mười.
Mật thất âm u ẩm ưới.
Cung chủ vẻ mặt hờ hững tĩnh ngồi trên mặt đất.
Bà ấy và Cơ Minh Lâu bị nhốt trong này đã lâu, cụ thể là bao lâu thì bà ấy cũng không rõ nhưng bên ngoài hẳn đã sáng.
Cơ Minh Lâu cẩn thận sờ trên vách tường một phen vẫn không thể mở ra cơ quan mật thất.
Ông ta đấm một quyền lên vách đá.
Cung chủ thản nhiên nói: "Ta khuyên ngươi tiết kiệm chút sức."
Cơ Minh Lâu cùng với nắm tay huyết nhục lẫn lộn, suy sụp ngồi trên mặt đất: "Vì sao..."
Cung chủ hừ nói: "Nàng là nương của ngươi, ngươi hỏi ta vì sao?"
Đêm qua bà ấy đến tìm Cơ Minh Lâu, muốn nói cho ông ta biết Hạ Hầu Nghi lòng muông dạ thú, hy vọng ông ta có thể cùng nhau kháng địch với mình cũng không ngờ lại đụng phải nương ông ta đang hạ thuốc ông ta.
Bà cho ông ta một chưởng mới khiến thuốc ông ta vừa uống vào phun ra ngoài.
Mẫn Ngưng Vẫn nhân cơ hội khởi động cơ quan, khiến hai người bọn họ rơi vào mật thất.
Mẫn Ngưng Vẫn nói, bà ta làm như vậy cũng là vì tốt cho ông ta, bà ta biết ông ta sẽ không đối địch với Bách Hoa cung nhưng nếu không làm vậy, Thiên Ngọc Đường cũng sẽ trở thành cái đỉnh trong mắt thành chủ. Chờ đến khi chuyện thành, bà ta sẽ thả ông ta ra. Cơ Minh Lâu thấp giọng nói: "Thật xin lỗi, là ta làm liên luy ngươi." Cung chủ thản nhiên nói: "Không cần, là ta tới tìm ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận