Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 354: Tim Kiem 1

Chuong 354: Tim Kiem 1Chuong 354: Tim Kiem 1
Lời này vừa nói ra, những người vốn có chút muốn nói giúp Tiểu Tô gia đều không lên tiếng.
Lí chính bị oán hận nên vẫn cần hỏi một cách rõ ràng: "Tam Lang, ngươi nhìn thấy đại tỷ của ngươi tiến vào cửa sau của Tiểu Tô gia, sau đó ngươi có nhìn theo không?”
Tô Tam lang lắc đầu: "Ta về nhà."
Lí chính lại nói: "Nói cách khác, ngươi cũng không thể biết chính xác tung tích của đại tỷ ngươi sao?"
Tô Tam lang ngây ngẩn cả người.
Tiền thị nói: "Đúng vậy đấy, có lẽ là Ngọc Nương đã tự đi đâu đó rồi! Nàng ta có tay có chân! Ai có thể trói được nàng ta hay sao? Nếu nói Tiểu Tô gia giấu Ngọc Nương di thì bọn họ có thể giấu người ở đâu? Cả nhà ở một nơi rộng lớn như vậy! Cả nhà còn đi lên thị trấn làm ăn! Lúc Ngọc Nương mất tích, bọn họ cũng chưa vê! Giấu là giấu thế nào được?"
Lần này xem ra bà con đã lĩnh giáo được sức chiến đấu của Tiền đại nương. Bình thường không đánh nhau với người ta, không phải là không biết đánh mà là mẹ nó không thèm để ý!
Xem sự liên kết này đi, không có gì sai đâu!
Không sai, Tô Ngọc Nương biến mất từ khi Tiểu Ngô Thị ra bờ sông rửa trứng muối, mà lúc đó còn có người khác ở bờ sông, có thể chứng minh Tiểu Ngô Thị vẫn luôn rửa ở đó và chưa từng rời đi.
Đợi đến lúc Tiểu Ngô Thị trở vê Tiểu Tô gia thì Ngọc Nương đã không có ở đây.
Tô Tiểu Tiểu và Tô Nhị Cẩu thì sau một canh giờ, tới gần giữa trưa mới trở về, lúc Lưu Bình về thì trời càng tối muộn.
Xin hỏi, có người nào trong Tiểu Tô gia có thời cơ để gây án?
Cũng đừng nói là Tô lão phụ thân và Vệ Đình, hai người bọn họ đang trồng trọt trên đất trông rau của Lý gia, nửa người dân trong thôn có thể làm chứng.
Tô Thừa kiêu ngạo nhíu mày: "Thế nào? Không phản đối gì chứ? Có muốn vào nhà lục soát luôn không? Lục soát xong mà có điều gì, Tô Thừa tôi chặt đầu rơi xuống cho mọi người làm bóng đá!"
"Tôi tìm rồi, không có!"
Lại là Ngưu Đản.
Cậu bé đi một vòng vào Tiểu Tô gia từ cửa sau, lại đi ra ngoài từ cửa trước của Tiểu Tô gia.
Hà thị hận không thể đánh chết đứa con trai ngốc này!
Thay Tiểu Tô gia nói được câu gì? Càng muốn sống càng phải trở về!
Tô Xán ấp úng nói: "Úi, có lẽ là Ngọc Nương đi lên trấn tìm mọi người!" Tô Tiểu Tiểu xì một tiếng mỉm cười: "Có phải ngươi quên mất là lúc nãy ngươi bảo cho Tô Nhị Lang đi hỏi qua lý chính và Lý đại gia. Chính mọi người nói, Ngọc nương không có ra làng."
Tô Xán bướng bỉnh đến đỏ mặt tía tai, Tô Nhị Lang cũng bị đánh tiếng.
Tô Tiểu Tiểu chẳng muốn để ý người của Lão Tô gia mà lại xoay người vào nhà.
Tô Nhị Lang gọi nàng lại: "Tô Bàn Nha, ngươi đi đâu vậy! Còn chưa nói hết chuyện đâu!"
Tô Tiểu Tiểu nhìn lại bằng ánh mắt lạnh lùng: "Tìm người quan trọng, hay là giội nước bẩn cho Tiểu Tô gia quan trọng!"
Tô Nhị Lang nghẹn một cái, khuôn mặt biến thành màu gan heo.
Thân là người của nhà mẹ đẻ Tô Ngọc Nương mà không có một người quan tâm đến tung tích của Tô Ngọc Nương, người nhà mẹ đẻ đã làm được chuyện này...
Bà con nhìn vào ánh mắt của hai cha con Tô gia, không khỏi hiện lên một chút khác thường.
Tô Nhị Lang lẩm bẩm không chút sức lực: "Ngươi giả vờ ít thôi, chính các ngươi khiến cho không thấy người..."
Tô Tiểu Tiểu đã vào nhà.
Tô Thừa: "Nhị Cẩu! Đóng cửa!"
"Vâng!" Tô Nhị Cẩu lập tức đóng lại cửa lớn của Tiểu Tô gia lại!
"Mọi người cũng đi tìm đi." Lí chính thấm thía nói.
Vài người đàn ông dính máu đứng dậy, tỏ vẻ muốn về nhà tìm đèn dầu nhưng thật ra là đi tìm Tô Ngọc Nương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận