Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 64: Bảo Vệ Vợ 1

Chương 64: Bảo Vệ Vợ 1Chương 64: Bảo Vệ Vợ 1
Nhưng nàng thực sự không thể gọi Vệ Đình ra ngoài, không phải vì nàng nghĩ hắn quá xấu xí không thể gặp người khác, mà là vì Vệ Đình sẽ không bao giờ giúp đỡ nàng để đi đối phó lại với Hoàng Thị Và bà con.
"Xảy ra chuyện gì thế?"
Một giọng nói từ tính vang lên từ phía sau.
Là tiếng của Vệ Đình.
Phản ứng đầu tiên của Tô Tiểu Tiểu là, tên này có thể rời khỏi giường được sao?
Phản ứng thứ hai là, xong rồi, nếu Vệ Đình không hợp tác, nói hắn không phải là tướng công của nàng, thì nàng sẽ không có cách nào để thu dọn bãi chiến trường này.
Điều này rất giống với những gì Vệ Đình có thể làm ra được.
Nàng đang nắm chặt tay, và trong đầu nhanh chóng nghĩ ra cách ứng phó, nàng hoàn toàn không quan sát đến đến cảm nhận và phản ứng của Hoàng Thị và bà con.
Vệ Đình đi đến bên cạnh nàng, và nhẹ nhàng hỏi: "Sao trong nhà ồn ào thế?"
Tô Tiểu Tiểu đã quen với sự giễu cợt này của Vệ Đình, nhưng giọng điệu của hắn lại rất dịu dàng, và thậm chí hắn còn không mang theo súng hay gậy, nó làm cho Tô Tiểu Tiểu không khỏi bối rối.
Nàng liền vô thức quay đầu lại nhìn vê phía Vệ Đình đang ở bên cạnh.
Bây giờ nàng thậm chí lại còn bối rối hơn.
Vết sưng tấy trên mặt Vệ Đình đã giảm bớt, nó làm lộ ra dáng vẻ vốn có, khuôn mặt giống như một chiếc vương miện bằng ngọc, lông mày rậm xếch vào thái dương, chiếc mũi thì thẳng, còn đôi mắt thì lại sâu thắm như một cái ao, vào lúc này hắn đang nhìn nàng không chớp mắt.
Đôi đồng tử giống như đá hắc thạch của hắn, đang phản chiếu khuôn mặt mập mạp và đần độn của nàng.
Khi nằm nhìn hắn trông đã rất lớn, nhưng khi đứng lên lại càng cao hơn, tư thế cao thẳng như một cây thông, ngay cả bộ quần áo vải lanh thô ráp cũng không thể ngăn cản được khí chất cao quý của hắn.
Tô phụ không hề lừa dối nàng... Đây thực sự là một người nam nhân đẹp trai hơn Hà Đồng Sinh gấp trăm lần!
Tô Tiểu Tiểu đang ngẩn người ra.
Đây là người nam nhân có thể khiến tất cả nữ nhân đỏ mặt và tim đập thình thịch, vừa rồi còn cười nhạo hắn quá xấu xí không thể gặp người khác, còn bây giờ thì hận không thể tự cắn lưỡi mình.
Vệ Đình mỉm cười, và lấy chiếc áo khoác bông trong tay khoác cho Tô Tiểu Tiểu: "Mặc vào đi trong đại sảnh gió lớn lắm, cẩn thận kẻo bị cảm lạnh."
Tô Tiểu Tiểu không phải là người háo sắc, nhưng cơ thể này thì lại có, nếu không thì nàng đã không thể đi qua lại đi lại chỉ để nhìn thấy Hà Đồng Sinh mà thôi.
Đây không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là tại sao Vệ Đình bỗng nhiên trở nên dịu dàng và ân cần như vậy?
Ánh mắt của Vệ Đình quét qua người của Hoàng Thị và người đang đứng dậy vì bị sốc Trần Phong, sau đó thì quay đầu lại hỏi Tô Nhị Cẩu: "Nhị Cẩu, họ có phải là——"
Tô Nhị Cẩu đáp: "Cửu cửu, và cửu mẫu!"
Vệ Đình khách sáo nói: "Thì ra là cửu cửu và cửu mẫu, nhanh mời ngồi."
Trân Phong nhịn không được liền hỏi: "Ngươi có phải la一一"
Tô Nhị Cẩu tiến lên một bước và nói: "Tỷ phu của conl"
Thật là một cảm giác kỳ lạ, rõ ràng thằng nhóc rất sợ cửu cửu và cửu mẫu của mình, nhưng khi tỷ phu bước ra, thì thằng nhóc lại đột nhiên cảm thấy tự tinl
Trân Phong từ lúc vào cửa đến hiện tại, thì đây là lân đầu tiên để lộ ra biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.
Trên mặt của Hoàng Thị cũng lộ ra vẻ không thể tin được, so với chuyện từ trên trời rơi xuống một cây đao thì khiến cho người ta kinh ngạc hơn.
Vệ Đình hỏi: "Cửu Cửu, và cửu mẫu hôm nay đến tận cửa là có chuyện gì sao?”
Tô Tiểu Tiểu: Hả, trong phòng hắn có nghe thấy không?
"Ta... Hoàng Thị mở miệng, nhưng không nói nên lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận