Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1844: Thân Phận Của Vệ Tu 3

Chương 1844: Thân Phận Của Vệ Tu 3Chương 1844: Thân Phận Của Vệ Tu 3
Xem ra không thể hoàn thành chuyện phu nhân giao phó rồi.
Nhưng may mà những chuyện cần sắp xếp đã sắp xếp xong hết rồi, vị trí Thánh Nữ chắc chắn là của Nhị tiểu thư.
Bây giờ, chuyện quan trọng nhất là phải chứng minh Thánh Nữ trong sạch.
"Rốt cuộc Cơ gia tìm đâu ra ba đứa trẻ sinh ba chứ? Ta đã sống bao nhiêu năm nay cũng mới lần đầu tiên gặp chuyện này..."
Trên xe ngựa, Hàn thúc nghĩ nát óc không có câu trả lời.
Đến lúc ông ta kịp phản ứng lại thì mới chợt nhận ra có gì đó không đúng.
Ông ta vén rèm lên nhìn phu xe.
Đây không phải phu xe của ông ta, người này trông quá khôi ngô!
"Ngươi là ai?" Ông ta cảnh giác hỏi.
Đối phương không nói gì mà chỉ trở tay dùng nắm đấm sắt đấm một phát khiến ông ta bất tỉnh.
Nắm đấm sắt đúng theo nghĩa đen.
Dù sao cánh tay kim loại của Vệ Lục Lang làm từ chất liệu kim loại thật.
Lúc Hàn thúc tỉnh lại, ông ta nhận ra mình đã bị che mắt, tay chân bị trói chặt đang ngồi trên một cái ghế lạnh băng.
"Tỉnh rồi à?"
Vệ Đình lạnh lùng hỏi.
Hàn thúc nhíu mày, cứ cảm giác giọng nói này rất quen thuộc, nhưng lại nhất thời không nghĩ ra đã nghe thấy ở đâu.
"Đừng nói nhảm với ông ta làm gì, để ta chặt đứt một ngón tay trước đã." Vệ Lục Lang nói, sau đó nhanh chóng rút một con dao găm ra, tay kia bắt lấy tay Hàn thúc.
Hàn thúc sợ choáng váng, toàn thân run lay bẩy: "Các ngươi muốn làm gì? Dừng tay! Dừng tay!"
Vệ Lục Lang uy hiếp: "Không muốn chúng ta cắt mất ngón tay thì thành thật khai báo đi, tại sao Thánh Nữ phải bắt Vệ Tư?"
Vệ Tư?
Bọn họ tra được thân phận của người kia rồi sao?
Hàn thúc hỏi: "Các ngươi... Là người của Cơ gia?"
"Muốn diệt khẩu không Đại ca?" Vệ Đình hỏi.
Diệt khẩu? Quả nhiên là người của Cơ gial
Quỷ Phố nói: "Nếu ông ta ngoan ngoãn phối hợp thì tha cái mạng chó của ông ta đi."
Vệ Lục Lang vỗ vỗ con dao găm lên má Hàn thúc, đe dọa: "Nghe thấy chưa? Đại ca chúng ta nói nếu ngươi ngoan ngoãn phối hợp thì sẽ không giết ngươi. Nhưng nếu như ta phát hiện ngươi nói một câu dối trá nào thì sẽ lập tức chặt từng ngón tay của ngươi xuống rồi bắt ngươi ăn hết!"
Hàn thúc sợ run người.
Ba huynh đệ có hàng tá thủ đoạn tra tấn người.
Cuối cùng, Hàn thúc không chống cự được nữa, đành phải run rẩy khai ra chân tướng mà mình biết.
"Là vì đại nghiệp phục quốc... Vệ Tư hắn... Là hậu nhân của Võ Đất"
"Võ Đế? Võ Đế nào?"
Vệ Lục Lang ngẩn ngơ ba giây.
Quỷ Phố trừng mắt nhìn đệ đệ, cảm giác muốn đánh người.
Từ lúc làm tử sĩ, tính tình táo bạo của người nào đó có vẻ không thể khống chế nổi.
Dù sao quy tắc của một tử sĩ chính là hành động.
"Võ Đế tiền triều." Vệ Đình nói.
Cơn nóng nảy của Quỷ Phố hơi chìm xuống.
Nhắc đến tiền triêu, Vệ Lục Lang lập tức nhớ ra.
Bảo sao hắn lại thấy quen thuộc như vậy.
Chiến giáp hoàng kim của phụ thân lại được đặt trong mật thất của một khu di tích tiền triêu để bảo vệ di vật của tiền triêu trong đó.
Bây giờ dị vật đó đang được Thất đệ muội bảo quản.
Theo Tô Huyên suy đoán thì vật trong đó là ngọc tỉ của tiền triều.
Nhưng đó cũng chỉ là suy đoán thôi, rốt cuộc có phải hay không thì phải mở hộp ra mới biết được.
Điều khiến người ta tiếc nuối là đến tận lúc này, dù bọn họ đã thử đủ cách nhưng cũng không thể mở ra được.
Có lẽ phụ thân biết nhưng bây giờ ký ức của ông ấy đang hỗn loạn.
Bất chợt, vô số ý nghĩ hiện lên trong đầu Vệ Lục Lang.
"Chẳng phải hoàng thất Nam Cương cũng là hậu nhân của hoàng tộc tiền triều sao? Sao còn cân hậu nhân của Võ Đế phục quốc?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận