Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2303: Trúng Gió Không Chữa Khỏi, Lập Thái Tử. 1

Chương 2303: Trúng Gió Không Chữa Khỏi, Lập Thái Tử. 1Chương 2303: Trúng Gió Không Chữa Khỏi, Lập Thái Tử. 1
Trình công công lặp lại một lần nữa: "Be hạ trúng gió rồi."
Tiêu Trọng Hoa cau mày: "Ba ngày trước ta vào cung, phụ hoàng vẫn khỏe mà."
Trình công công sốt ruột nói: "Chuyện chỉ trong hai ngày qua..."
Trình công công cũng đi được nửa đường đến đây, vẫn chưa hồi cung gặp Cảnh Tuyên Đế đâu, mới chỉ nghe thị vệ trong cung bẩm báo thôi.
Tiêu Trọng Hoa quay đầu nhìn Tô Tiểu Tiểu vén màn xe ra: "Thân thể của ngươi còn chịu đựng được không?”
Hắn ta nghĩ đến tối hôm qua Tô Tiểu Tiểu tìm kiếm cả một đêm.
Tô Tiểu Tiểu vô cùng bình tĩnh nói: "Có hơi vất vả, chẳng qua vừa rồi ở trên xe ngựa đã ngủ một lát, khôi phục một chút thể lực."
Nói đùa cái gì chứ, Cảnh Tuyên Đế trúng gió, cần phải đi nhìn một cái.
Tô Tiểu Tiểu nói với lão nhân: "Tiền bối, tạm thời Tứ biểu ca của ta sẽ ở viện của ngài, làm phiên ngài hao tâm điều trị."
Chủ yếu là trông coi Tô Huyên, đừng để hắn vừa tỉnh đã bỏ chạy.
Ừm, có lẽ thủ lĩnh đặc vụ không trốn thoát được khỏi ngũ chỉ sơn của đại lão tiền bối.
Tô Nhị Cẩu gọi gã sai vặt của quý phủ nâng cáng đến, đưa Tô Huyên vững vàng vào đình viện của lão nhân ở tạm.
Công chúa Huệ An vừa lo lắng hắn ta, cũng vừa lo lắng cho phụ hoàng trúng gió trong hoàng cung.
Nàng ta không rõ cơ thể phụ hoàng nhìn qua rất cường tráng, sao đột nhiên lại bị trúng gió chứ?
Thực ra Tô Tiểu Tiểu cũng cảm giác kỳ lạ.
Trước kia nàng và thái y đều từng dặn dò Cảnh Tuyên Đế, không cần làm việc quá vất vả, cũng không được để cảm xúc quá kích động, tránh bị trúng gió.
Theo lý thuyết, Cảnh Tuyên Đế tiếc mạng như vậy, phải hết sức lưu ý mới đúng.
Đừng nói Tô Tiểu Tiểu, e rằng ngay cả Tô Thừa cũng không đoán được, bản thân chỉ thuận tay bày trò đùa nhỏ, thế mà khiến Cảnh Tuyên Đế trúng gió.
Tô Tiểu Tiểu, Tiêu Trọng Hoa và Công chúa Huệ An đi đến tẩm điện của Cảnh Tuyên Đế.
Tất cả thái y đều đến đây.
Đám người Nhàn phi, Chiêu phi, Ngọc phi đã canh giữ ở ngoài cửa lớn của tẩm điện rồi.
Thái hậu và Hoàng Hậu, Công chúa Tĩnh Ninh đứng trước giường bâu bạn với Cảnh Tuyên Đế. Tiêu Độc Nghiệp và Tiêu Thuan Dương cũng đến đây.
Bọn họ tuy là hoàng tử, lại không phải đích tử, không được triệu kiến chỉ có thể giống các phi tần, ở ngoài hậu điện.
Thấy lão Tam, Trình công công, Tô Tiểu Tiểu, Huệ An đi tới đâu, vẻ mặt của hai người đều có chút buồn bực.
Trình công công nói: "Thái hậu, Vệ phu nhân đến rồi."
Thái hậu nói: “Mau vào!"
Công chúa Huệ An cũng theo vào.
Nàng là công chúa, cùng không liên quan đến việc tranh đoạt ngôi vị, thật ra cũng không ai có ý kiến.
"Hoàng tổ mẫu, mẫu hậu."
Nàng ta nghẹn ngào hành lễ với Thái hậu và hoàng hậu trước.
Thái hậu gật đầu.
Hoàng hậu nói: "Huệ An đã trưởng thành rồi, mau đứng lên đi."
Ngày trước Công chúa Huệ An sẽ trực tiếp chạy tới, ôm lấy Cảnh Tuyên Đế khóc lớn một trận.
Nhưng hiện giờ, nàng ta cũng trở nên cẩn thận dè dặt.
"Tạ ơn mẫu hậu."
Công chúa Huệ An đứng dậy.
Thái hậu nhìn bụng bầu của Tô Tiểu Tiểu, hổ thẹn nói: Quên mất ngươi đang mang thai."
"Ta không sao." Tô Tiểu Tiểu nói.
Mấy tháng không gặp, Thái hậu đã già nua hơn nhiều.
Nguyên do trong đó thì lòng mọi người đều hiểu được, không cần nói ra.
Tô Tiểu Tiểu xem mạch cho Cảnh Tuyên Đế, đo huyết áp, nhìn đồng tử, lại hỏi Phúc công công tình huống cụ thể ngay lúc đó, cũng nghe phương án cấp cứu của các thái y.
Cuối cùng cho ra kết luận đúng thật là trúng gió, hơn nữa bởi vì tiêu chảy nên trúng gió nặng, tạo thành tứ chi của Cảnh Tuyên Đế không thể cử động, ngay cả nuốt cũng trở nên khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận