Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2372: Đào Hố, Đại Lão Xuất Chiến 4

Chương 2372: Đào Hố, Đại Lão Xuất Chiến 4Chương 2372: Đào Hố, Đại Lão Xuất Chiến 4
Liễu hộ pháp hành lễ, quay người ra khỏi phòng.
Vô Ưu mang vết thương đi vào: "Công tử, Vô Ưu sẽ đi bắt hắn ta tới đây!"
Hạ Hầu Ngạn nhàn nhạt nói: "Không cần đâu, Thanh Nhan đã di rồi. Tên họ Liễu kia kín miệng thật, đã đến nước này rồi, cũng không chịu nói cho ta biết quan hệ giữa nghĩa phụ ta và Bách Hoa Cung*.'
Vô Ưu nói: "Có lẽ người của Bách Hoa Cung kia sẽ biết."
Lúc hừng đông, Thanh Nhan mình đầy thương tích về tới Vạn Tiên Lâu.
“Tứ gial
Hắn ta ngã vào phòng của Hạ Hầu Ngạn.
Hạ Hầu Ngạn dậy sớm, vẫn luôn chờ đợi tin tức.
Hạ Hầu Ngạn nhíu mày: "Giao thủ với người của Bách Hoa Cung rồi à? Có tra ra thân phận của hắn ta không?"
Thanh Nhan suy yếu nói: "Hắn ta che mặt, không chịu nói mình là ai, chỉ kêu thuộc hạ nhắn cho tứ gia, nếu như muốn biết bí mật của thành chủ và Bách Hoa Cung, thì đến rừng đào bên ngoài cổng thành tây gặp hắn ta."
"Còn nói, cho dù ngài đạt được mục đích ở Đại Chu, nhưng nếu như không thể nắm giữ bí mật này, thì mãi mãi cũng không ngồi lên vị trí người thừa kế được."
Vô Ưu nói: "Tứ công tử, đây là cạm bấy!"
Hạ Hầu Ngạn biết có cạm bay đang chờ đợi mình.
Nhưng miếng thịt trong cạm bẫy quá hấp dẫn.
Hạ Hầu Ngạn nhàn nhạt nói: "Ra ngoài đường bắt mười người, bắt nữ nhân và con nít, cùng đưa đến rừng đào."
Dứt lời, hắn ta đi đến sương phòng gần như chưa từng mở cửa ở phía tây, thái độ trở nên vô cùng khiêm tốn.
"Phong trưởng lão, ta phải đến rừng đào gặp một người, có lẽ sẽ gặp phải nguy hiểm, xin ngài giúp ta một tay.
Trong phòng tối như mực, một luồng khí tức cường đại chuyển động mạnh mẽ, khiến song cửa sổ và mái hiên đều rung chuyển dữ dội.
Khí huyết của Hạ Hầu Ngạn khí huyết bắt đầu chảy ngược.
Lồng ngực của mấy tên hộ vệ trên hành lang đau nhức kịch liệt, khóe miệng tràn ra máu.
Ngay cả Vô Ưu và Thanh Nhan đang ở sương phòng phía đông cũng không chống đỡ nổi thân thể, quỳ trên mặt đất.
Đây chính là nội lực của Phong trưởng lão sao?
Đáng sợ quá...
Hạ Hầu Ngạn siết chặt nắm đấm, dồn khí đan điền.
Đột nhiên, tất cả bình thường trở lại.
Cửa phòng bị mở ra, một lão giả khôi ngô mặc áo bào xám, chống cây gậy lạnh như băng bước ra.
Ở rìa rừng đào của Bạch Liên Giáo, Vệ Đình cùng đại ca, nhị ca cùng Tô Mạch, Tô Ly vừa bố trí xong cạm bấy.
Vệ Thanh trải ra một tấm bản đồ địa hình của rừng đào.
"Rừng đào địa thế phức tạp, chi dù bị khai phá nhiều lần như vậy, vẫn có vô số không cơ quan chưa bị chạm đến, lát nữa nhớ phải đi theo lộ tuyến trong kế hoạch, không được đi lung tung.
Bọn họ gật đầu.
Tô Ly nói: "Kể ra thì, Bạch Liên Giáo bị diệt nhanh như vậy, hoàn toàn là đánh bậy đánh bạ thôi, chỉ dựa vào những cơ quan này, đã đủ để ngăn chặn một đợt đại quân của triều đình rồi."
Tô Mạch nói: "Không phải đánh bậy đánh bạ, là do muội muội lợi hại."
Không có lúc nào là không tâng bốc muội muội.
Vệ Đình: "Ừm, nương tử của ta quả thật lợi hại."
Vệ Thanh: “Đệ muội lợi hại.'
Quỷ Phố gật đầu: "Không sai."
Vẻ mặt Tô Ly ngơ ngác.
Các ngươi đủ rồi đói
Trở lại chuyện chính, Vệ Thanh lại cùng mấy người thẩm tra đối chiếu kế hoạch tiếp theo.
"Lần trước đã có hai tên thuộc hạ của Hạ Hầu Ngạn xông vào rừng đào, có lẽ bọn họ không phải đi đến đây từ rừng chướng khí, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng trong tay bọn họ có thuốc giải độc có thể đối phó với chướng khí."
Thế lực của đảo Thiên Sơn lớn mạnh, dược sư vô số, thân là con nuôi của thành chủ, đan dược trong tay sẽ không thiếu.
Nhưng rừng chướng khí có một lợi ích, đó chính là tâm nhìn bị ngăn trở, thích hợp để phục kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận