Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 93: Công Thức 1

Chương 93: Công Thức 1Chương 93: Công Thức 1
Không chỉ tiền công, Tô Đại Nha còn để lại cho nàng ấy một phần bánh và rau hầm mà làm hàng ngày, nếu nàng ấy vào thị trấn mua thì sẽ tốn một khoản tiền lớn.
" Không cần nhiều vậy đâu..."
" Nếu như ngươi cảm thấy nhiều thì hãy làm việc cho tốt vào...
Bởi vì phải đi chợ cho nên Tô Tiểu Tiểu hôm nay đi ra ngoài sớm hơn một chút, lúc đến nơi, La Đại Tráng vừa mới mở hàng còn chưa treo thịt lên.
" Sớm thế" La Đại Tráng nói.
"Ngày hôm qua buôn bán thế nào?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
" Này " Tất cả đã bán hết.
Mười cân thịt lợn kho và hai mươi cân sườn kho có giá lần lượt là ba mươi văn và bốn mươi văn một cân.
Khi nghe giá của nàng đứa ra, hắn ta tưởng nàng bị điên rồi, đây chỉ là một tiểu trấn, nàng cho rằng là phủ thành sao?
Cuối cùng nó thật sự được bán hat.
"Ta đã nếm nửa cân thịt lợn kho." hắn ta nói.
Biểu thị rằng mình không có ý ăn bớt.
Tổng cộng bán được một lượng bạc và 70 văn, La Đại Tráng lấy 2 phần, đến tay Tô Tiểu Tiểu là 850 văn.
Giá thịt là 300 văn, chi phí nhân công, nước xốt và các nguyên liệu khác không vượt quá 50 văn
Theo cách này vậy là lời được nửa lượng rồi.
" Xem ra hợp tác cũng ổn phết đấy nhỉ"
Nàng mỉm cười, thu lại ba chiếc hũ ngày hôm qua và đặt ba chiếc hũ mới lên gian hàng của hắn ta.
" Ngươi cân lại đi, mười cân lòng già, mười cân thịt heo, bảy cân thịt đầu heo, mười cân thịt lợn kho.”
Kể từ khi xác nhận không bị lừa, La Đại Tráng đã điềm tĩnh hơn, hắn cân từng miếng thịt lợn kho, qua loa hơn Tô Tiểu Tiểu nói rất nhiều.
Tô Nhị Cẩu vỗ ngực nói: "Chúng ta sẽ không bao giờ làm thiếu đâu."
"Ngươi dự định bán nó với giá bao nhiêu?" La Đại Tráng hỏi.
"Thịt lợn có giá ba mươi văn, còn lại là bốn mươi văn một cân." La Đại Tráng ngạc nhiên: "Không phải chứ? Ngay cả lòng lợn cũng bán giá cao như vậy sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: 'Những thứ hiếm có thường đắt mà. Công thức và hương vị của ta chúng đều đáng giát"
"Được rồi, không bán được cũng đừng trách ta."
Lòng lợn đắt như thế có người mua mới đấy.
Cẩm Ký.
Tôn trưởng quầy hôm nay cũng đến sớm và hiện đang thử vài món điểm tâm mới trong phòng cùng với một số đầu bếp.
"Như thế nào?" Tôn trưởng quây hỏi.
Các đầu bếp nhìn nhau lắc đầu.
Mùi vị không đúng.
"Ngọt quá." Một đầu bếp họ Lý nói
Ông ấy là đầu bếp có thâm niên nhất Cẩm Ký, đã làm việc ở đây hơn mười năm, kỹ năng nấu nướng được cho là cực kỳ tốt.
"Tại sao lại ngọt?" Tôn trưởng quầy cau mày: "Nồi vừa nay quá nhạt, mà nồi này lại quá ngọt, cho nên... tất cả đều không đúng, phải không?”
Đâu bếp Lý nói: "Co thể nếm ra những nguyên liệu người đó dùng để làm món này, nhưng không thể làm ra đúng vị như bánh lão bà được."
Đầu bếp Vương ở một bên khác nói: "nhiệt độ nấu và nguyên liệu khi kết hợp cũng rất quan trọng. Có khi chênh lệch một chút thôi cũng có thể tạo nên sự khác biệt rất lớn. Điểm tâm của chúng không phải vẫn luôn bị người khác bắt chước hay sao. Nhưng nào có ai làm ra hương vị giống chúng ta được đâu?"
Những người còn lại gật đầu.
Tôn trưởng quây tức giận nói: "Vấn đề bây giờ là đã có người làm ra! Và còn làm ngon hơn cả Cẩm Ký! Ngươi không nghe thấy khách nhân nói gì sao?"
" Nàng ta không phải bắt chước món bánh mì bơ giòn của chúng ta..."
Một đầu bếp mới đến yếu ớt nói.
"Tại sao lại không phải!" Tôn trưởng quầy trừng mắt nhìn hắn.
Người đầu bếp mới không dám nói gì.
"Chắc chắn nàng ấy đã cải tiến công thức nấu ăn của chúng ta." Một đầu bếp khác họ Lưu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận