Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 831: Thái Hậu Biết Chân Tướng 2

Chương 831: Thái Hậu Biết Chân Tướng 2Chương 831: Thái Hậu Biết Chân Tướng 2
Hồ Cửu Sinh không mặn không nhạt nói: "Rốt cuộc Thái hậu bị bệnh gì, ngươi chẩn đoán không ra sao, còn cần xem hồ sơ bệnh án của chúng ta?"
Ông ta từng nghe Bích Vân nói, nha đầu này ở trong cung học hành be bét, không viết được mấy con chữ to.
"Nàng xem không hiểu, bổn điện hạ xem hộ nàng!"
Công chúa Tĩnh Ninh mặt mũi uy nghiêm di vào.
Hồ Cửu Sinh biến sắc, vội đứng lên, cung kính thi lễ: "Tham kiến Tĩnh Ninh công chúa!"
Những người còn lại cũng chắp tay hành lễ: "Tham kiến Tĩnh Ninh công chúa!"
Công chúa Tĩnh Ninh thản nhiên nhìn Hồ Cửu Sinh một cái: "Hồ sơ bệnh án."
Hồ Cửu Sinh nhíu mày, kiên nhẫn đi tìm hồ sơ bệnh án của Thái hậu, dâng lên trước mặt công chúa Tĩnh Ninh.
Công chúa Tĩnh Ninh cao giọng nói: 了ua cho Tô đại phu.”
Hồ Cửu Sinh cắn răng, dâng hồ sơ bệnh án lên cho Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Có người y thuật tuy không cao nhưng kiêu ngạo thật đấy."
Mặt Hồ Cửu Sinh tối sâm.
Sau khi hai người rời đi, bên trong Thái Y Viện yên lặng hồi lâu, không ai dám lên tiếng.
Tất cả mọi người không phải kẻ ngốc, vừa rồi nha đầu kia đang ra oai phủ đầu với Hồ viện phán.
Cái câu "Có người y thuật tuy không cao nhưng kiêu ngạo thật đấy", rõ ràng là đang chế nhạo Hồ viện phán mà.
"Hồ viện phán, nàng có xích mích với ngươi à?"
Lý thái y không nhịn được hỏi.
Hồ Cửu Sinh lạnh lùng nói: "Ta vốn không biết nàng thì làm gì có xích mích? Nàng rõ là không coi toàn bộ Thái Y Viện ra cái đỉnh gì cả!"
Mọi người ngẫm nghĩ, cũng có lý.
Hồ Cửu Sinh nghiêm mặt nói: "Tiểu nhi vô tri, tuổi trẻ khinh cuồng, đừng để bụng, chúng ta vẫn nên nghĩ cách trị bệnh cho Thái hậu đi."
"Đúng vậy, bệnh của Thái hậu vẫn phải dựa vào chúng ta."
"Nàng đến cả bắt mạch cũng không biết, còn phải lật xem hồ sơ bệnh án của chúng ta, bệ hạ sao lại để loại lang băm này đi chữa bệnh cho Thái hậu?"
Vạn thái y nói thầm: "Nghe nói... là được Tam điện hạ tiến cử." Lê thái y hỏi: "Tại sao Tam điện hạ lại tiến cử nàng?”
Vạn thái y nói: "Con gái Tần Giang muốn làm trắc phi của hoàng tử."
Mọi người thoạt tiên là kinh ngạc, sau đó lập tức hiểu ra.
Tần gia và Tam hoàng tử có hôn ước, Tam hoàng tử phi vốn là Tân Yên Nhiên, bây giờ Tần Yên Nhiên đã nhận lời làm trắc phi cho đại hoàng tử, vậy người có thể gả vào phủ Tam hoàng tử trừ nha đầu lớn lên trong dân gian kia thì còn ai nữa?
Tam điện hạ đang trải đường cho hoàng tử phi tương lai à...
Tiếc là nàng không thể chữa khỏi bệnh cho Thái hậu.
Cung Vĩnh Thọ.
Thái hậu lại gặp được Tô Tiểu Tiểu.
Thái hậu nhướng mày: "Ai gia không phải bảo ngươi đừng tới sao?"
Tô Tiểu Tiểu mở hòm thuốc ra, lấy ra ống nghe và huyết áp kế: "Thái hậu đêm qua ngủ ngon không?”
Thái hậu quay mặt đi không muốn để ý đến nàng.
Thái giám chưởng sự ho nhẹ một tiếng, nói: "Ngủ ba canh giờ, ngủ ngon hơn mấy ngày trước.
Thái hậu hung tợn trừng mắt nhìn thái giám chưởng sự một cái.
Thái giám chưởng sự rụt cổ, bất giác nhích lại gần Tĩnh Ninh công chúa.
Công chúa Tĩnh Ninh nói: "Tổ mẫu, hôm nay người trông hồng hào hơn nhiều."
Thái hậu thản nhiên nói: "Bớt chuốc mê hồn canh cho ai gia đi."
Công chúa Tĩnh Ninh bất đắc dĩ nói: "Được rồi, con đây trông khỏe khoắn hơn nhiều."
Thái hậu liếc nhìn nàng một cái.
Khi bước vào Vĩnh Thọ cung, công chúa Tĩnh Ninh không đeo mạng che mặt.
Không nhìn không biết, nhìn kỹ mới phát hiện khí sắc của công chúa Tĩnh Ninh có sự thay đổi rất lớn.
Mụn trứng cá trên mặt biến mất, không để lại bất kỳ vết mụn nào, da thịt nhẫn nhụi bóng loáng, ngũ quan vẫn bình thường không có gì lạ, nhưng trông thuận mắt hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận