Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1708: Hạnh Phúc Nhân Đôi 1

Chương 1708: Hạnh Phúc Nhân Đôi 1Chương 1708: Hạnh Phúc Nhân Đôi 1
Vệ Đình trở vê từ viện của Vệ phu nhân, nằm xuống giường, cảm thấy có chút nặng nề và buồn bã.
Tuy nhiên, hắn chỉ buồn trong ba giây trước khi bị giật mình bởi một âm thanh ma thuật nhỏ đáng sợ.
Ba đứa trẻ hào hứng chạy vào, mỗi đứa cầm một cây đàn trên tay, cởi giày leo lên giường rồi bắt đầu nhảy múa quanh cha ruột.
Gõ cồng! Thổi kèn lên! Chơi đàn nhị! Lắc lư lắc lư cái đầu nhỏ!
Vệ Đình, người sắp được đưa lên thiên đường: Các con thực sự là những đứa con tuyệt vời của ta...
Khi Tô Tiểu Tiểu tắm rửa xong trở vê phòng, ba đứa nhỏ lập tức kết thúc buổi khiêu vũ trong ngày, ngoan ngoãn ngồi trên giường.
"Cất nhạc cụ đi."
Tô Tiểu Tiểu nói.
Ba cậu bé trèo ra khỏi giường và cất dụng cụ trở lại kho chứa đồ bên cạnh.
Nhưng bọn hắn còn chưa muốn ngủ, dù sao bọn hắn đã tích lũy gần hai tháng năng lượng, không thể sử dụng hết nhanh như vậy.
Tô Tiểu Tiểu cũng không ép bọn họ ngủ, nàng cũng nhớ bọn hắn sau một thời gian dài xa cách, nhìn bọn hắn chơi đùa mà không thấy chán.
Nàng ngồi lên giường.
Ba đứa nhỏ trèo lên bám vào vai và lưng nàng như ba con cá nhỏ không xương, sờ trán nàng, nàng xoay qua chỗ khác thì lại sờ gáy nàng.
Nhưng sờ vẫn chưa đủ nên ba người lại cọ xát vào người nàng, trên vai, trên lưng và trên cánh tay... Hít vào mùi hương trên cơ thể nàng, ba trái tim bé nhỏ bị uỷ khuất đã thoả mãn.
Vệ Đình nhìn ba nhãi con cực kỳ ngoan ngoãn, khoé miệng giật giật: Tại sao ta lại không có đãi ngộ như vậy?
Cả ba cậu bé lộn nhào một lúc rồi ngủ thiếp đi.
Tô Tiểu Tiểu đặt ba đứa nhỏ lên giường.
Hôm nay là Tiểu Hổ ngủ bên cạnh nàng, ba huynh đệ đã thống nhất với nhau, bên kia theo thứ tự là Nhị Hổ và Đại Hổ.
Vệ Đình nằm ở phía bên còn lại của Tô Tiểu Tiểu, vết thương của hắn chưa lành cộng thêm đi đường mệt nhọc nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. ... Chắc chắn không phải choáng do bị ba đứa nhóc náo loạn! Tô Tiểu Tiểu cũng nằm xuống, chuẩn bị ngủ.
Nào ngờ vừa nhắm mắt lại, một quả bóng nhỏ từ trên người Tiểu Hổ bò tới, chui vào chăn bông của nàng.
"Nhị Hổ?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Tiểu Đậu Đinh run rẩy.
Ai nha, bị phát hiện rồi!
Nhị Hổ nhắm mắt lại, giả vờ như không nghe thấy.
Tô Tiểu Tiểu không nhịn được cười: "Con vừa mới giả vờ ngủ à?"
Nhị Hổ vẫn nhắm mắt: "Con không có."
Nói xong thì hối hận.
Tô Tiểu Tiểu không nói: "Nhìn xem, lộ nhé." nàng cho Nhị Hổ một góc chăn rồi nói: "Ngủ đi."
Nhị Hổ nằm trong vòng tay và ngủ ngon lành bên cạnh nàng.
Không lâu sau, một cái bánh bao nhỏ khác bò tới, kéo Nhị Hổ đang ngủ ra, chui vào vòng tay của Tô Tiểu Tiểu.
Là Đại Hổ.
Tô Tiểu Tiểu cười ngặt nghẽo: "Con cũng không ngủ?”
Đại Hổ rất thành thật nói: 'Muốn ngủ với nương."
Tô Tiểu Tiểu dở khóc dở cười, ôm tiểu gia hỏa vào lòng, nói: "Ngủ đi."
Trong ba huynh đệ, chỉ có Tiểu Hổ là thật sự ngủ ngay từ đầu, sao mà biết được hai ca ca mưu mô đều giả vờ ngủ? Thậm chí còn ngủ cùng nương cả đêm.
Ca ca của ngươi vẫn là ca ca của ngươi. ...
Ngày hôm sau, ba đứa nhỏ tỉnh dậy, việc đầu tiên làm chính là đi tìm Tô Tiểu Tiểu.
Nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu còn đang ngủ, ba Tiểu Đậu Đinh bò tới, dịu dàng ôn mặt nàng ngủ tiếp.
Kỳ thật Tô Tiểu Tiểu đã dậy từ sớm nhưng cố ý không thức dậy.
Quả nhiên, ba đứa nhỏ rất vui vẻ khi thấy nương vẫn còn ở đó, cảm xúc không thể diễn tả bằng lời khiến cả căn phòng trở nên ấm áp.
Vệ Đình cũng tỉnh dậy, đợi ba đứa nhóc hôn nương xong roi mới tiến tới hôn cha, không ngờ chỉ đợi được một bàn chân nhỏ đã tát vào mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận