Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1162: Con At Chu Bai Than Bf 1

Chuong 1162: Con At Chu Bai Than Bf 1Chuong 1162: Con At Chu Bai Than Bf 1
Cậu bé đổi thành ngồi xổm xuống, nghiêm túc đếm da cuội dưới đất.
"Viên này đẹp, viên này cũng đẹp...
Cảnh Tuyên Đế suy nghĩ một chút, phân phó cho Phúc công công: "Có phải Hồng đại nhân mang một rương đá quý từ Tây Tấn vê không?"
"Phải ạ."
"Lấy qua đây."
Phúc công công dẫn người đi đến nhà kho lấy một rương đá quý rực rỡ đủ loại qua.
Lúc Nhị Hổ nhìn thấy đá quý sáng chói giống như sao, cả người đều ngây ra: "Woal Phụ phàng, những cái này đều cho con hết sao?"
Cảnh Tuyên Đế sặc một cái, tram chỉ muốn cho con chơi một chút thôi...
Hắn ta cười gượng nói: "Nếu Tiểu Hổ thích..."
Nhị Hổ gật đầu như giã tỏi: "Thích thích! Con thích hết!"
Thái hậu thừa nước đục thả câu: "Nếu con thích thì bảo phụ hoàng con cho con."
Cảnh Tuyên Đế: "..."
Bây giờ đem đá quý quay về có còn kịp không vậy?
Nhị Hổ ở hoàng cung vui sướng cho tới trưa, cậu bé không chỉ nhìn thấy các ngoại tổ mẫu, còn thu hoạch được một rương lớn đầy những viên đá lung linh xinh đẹp!
Hoàng cung thật tốt, ngày mai cậu bé còn muốn đến nữal
Bên khác, việc điều tra Chiêu Dương điện cũng gần đến hồi cuối.
Có người khả nghi, nhưng không thế kết luận là gián điệp của Bạch Liên Giáo, vì vậy đưa lên hình bộ trước, để hình bộ điều tra rõ ràng rồi đưa người quay lại.
Đó không phải việc Tô Thừa nên quan tâm.
Còn Bạch Hi Hòa-
"Nể mặt Đại Nha, ta có thể không đưa ngài đến hình bộ, nhưng ngài không thể tiếp tục làm việc cho Bạch Liên Giáo nữa.”
Bạch Liên Giáo này không thể lấy một cây tre mà đánh chết hết được, ví dụ như nữ tế của ông ấy cũng tính phân nửa là Bạch Liên Giáo, nhưng nữ tế của ông ấy tuyệt đối không một lòng với Bạch Liên Giáo.
Tô Thừa đưa lưng về phía bà ấy: "Tìm cơ hội, ta sẽ cứu ngài ra ngoài."
Bạch Hi Hòa nói khẽ: "Tô đại nhân."
Tô Thừa nghiêm mặt nói: 'Cái gì?” Bạch Hi Hòa nhìn dưới chân ông ấy một cái: "Ngài... dẫm phải cái yếm của ta rồi."
Tô Thừa: "..."
Tô Thừa che cái mũi đang chảy máu đi ra khỏi Chiêu Dương Điện.
Toàn bộ người trong Chiêu Dương Điện đều đã nhìn thấy.
Tiêu Thuấn Dương vì không yên tâm chuyện bên này nên đã đi đến Vĩnh Thọ Cung, sau khi biết được thái hậu không có ở đó, liền lập tức đi thẳng qua bên này.
Đoàn người Tô Thừa đã dẫn người khả nghi đợi rời đi, chỉ còn lại đám cung nữ thái giám của Chiêu Dương Điện xì xào bàn tán.
"Vừa nấy mấy người có thấy không, vị đó là Tô đại nhân sao?"
"Tô đại nhân gì chứ, người ta là hộ quốc công, gọi đại nhân thật cũng phải đổi tên gọi một tiếng Tần đại nhân chứ?”
"Nghe nói chẳng phải còn chưa tế tổ sao?"
"Ngài ấy tế tổ hay không thì cũng là Tần Triệt mà, có hai người con của ngài ấy phải thay đổi họ, vào gia phả của Tân gia."
"Nói cũng phải... haizz, nói xa roilTa muốn hỏi các ngươi, có thấy ngài ấy không... dáng vẻ lúc nay á?"
"Có thể không thấy sao? Một người lỗ mãng, ngay cả phòng của thái hoàng thái hậu cũng dám xông loạn, trông bị đánh thảm biết bao! Máu đó chắc chảy cỡ ba chén!"
Tiêu Thuấn Dương lên tiếng: "Mấy người đang nói gì đấy?"
Đám cung nhân hoảng sợ quay đầu lại thấy là nhị hoàng tử, đồng loạt quỳ xuống đất hành lễ: “Nhị điện hạt"
Một người cung nhân trong đó nói: "Các nô tài... đang nói hộ quốc công...
Tiêu Thuấn Dương hỏi: "Hộ quốc công làm sao?"
Cung nhân nói: "Ngài ấy, ngài ấy đụng phải thái hoàng thái hậu, bị đánh bể đầu chảy máu..."
Có một số thứ truyền tới truyền lui thì biến đổi, Tô Thừa chưa bao giờ bị thương, cũng chưa bao giờ gặp phải Bạch Hi Hòa đánh tàn nhẫn, nhưng mà đám cung nhân thấy máu bịa chuyện, bịa tới mức giống như đang ở tại hiện trường lúc đó vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận