Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2546: San Bằng Liên Minh Sát Thủ. 3

Chương 2546: San Bằng Liên Minh Sát Thủ. 3Chương 2546: San Bằng Liên Minh Sát Thủ. 3
Hóa ra minh chủ của Liên Minh Sát Thủ gọi là Giang Quan Triều.
Tô Tiểu Tiểu âm thầm ghi nhớ.
"Bà bà, người có biết liên minh sát thủ sẽ nhốt hai ca ca ta ở đâu không?”
Nhiếp Kim Phụng nói: "Muốn xem thủy lao hay địa lao."
Tô Tiểu Tiểu vội nói: "Địa lao!"
Nhiếp Kim Phụng cổ quái hỏi: "Cuối cùng thì Ngọc Diện La Sát đã phạm phải tội gì?"
Tô Tiểu Tiểu liệt kê từng cái một: "Hắn phá hỏng nhiệm vụ của liên minh sát thủ, không tuân theo lệnh của sư phụ, còn đả thương các đệ tử của liên minh sát thủ tới bắt hắn trở về."
Vẻ mặt của Nhiếp Kim Phụng một lời khó nói hết: "Hắn ta điên rồi à? Có phải đã quên bản thân bị một loại tâm dẫn sao?"
Tô Tiểu Tiểu ngại ngùng cười: "Tình huống này của hắn sẽ bị nhốt ở đâu ạ?"
Nhiếp Kim Phụng thở dài: "Tử lao, còn được gọi là Tu La, là canh ngục tối nhất được canh gác nghiêm ngặt nhất, khổ hình cũng nhiều nhất. Ta khuyên các ngươi đừng uổng phí tâm sức, đến cũng chịu chết thôi, huống chi nói không chừng hắn đã sớm chết dưới khổ hình."
Tô Tiểu Tiểu túm tay thành nắm đấm: "Sẽ không đâu, huynh ấy đã chịu nhiều cực khổ như vậy rồi, lân này nhất định cũng có thể sống sót đến cuối cùng!"
Nhiếp Kim Phụng nhìn nàng một cái, ánh mắt dừng trên mặt Vệ Đình: "Năm đó sư phụ ngươi xông qua liên minh sát thủ, hắn là người duy nhất còn sống đi ra, nhưng hắn cũng bị trọng thương."
Vệ Đình hiểu Quỷ bà bà đang khuyên ngăn mình.
Cừu Lão là người lợi hại như vậy mà cũng không thể toàn thân trở ra, càng đừng nói đến hắn.
Vệ Đình khiêm tốn nói: "Đa tạ bà bà nhắc nhỏ."
Hai người theo bà bà ra sân.
Tiêu Như Yên lập tức đi lên, cam tay Tô Tiểu Tiểu: "Thế nào? Xong chưa?"
Tô Tiểu Tiểu cười gật đầu.
Tiêu Như Yên hiện ra sắc mặt vui từ tận đáy lòng: "Ta biết nhất định sẽ được mà, bà bà của tỷ thực sự thích muội đó!"
Tô Tiểu Tiểu thổi rắm cầu vồng: "Đều là nhờ mặt mũi của Tiêu tỷ tỷ!"
Tiêu Như Yên dỗi, lườm nàng một cái, lưu luyến không rời mà nói: "Được rồi, lời hay giữ lại lân sau nói, trời cũng không còn sớm nữa, mấy đứa nhỏ cũng nhớ muội rồi, mau nhanh chóng trở về đi." Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Lan sau ta tới đón Tiêu tỷ tỷ và Tiểu Trúc đến Bách Hoa Cung chơi."
Tiêu Như Yên dịu dàng cười: "Được, ta chờ muội... Nhiếp Tiểu Trúc ngươi lăn xuống xe ngựa cho lão nương!"
Đôi vợ chồng quay lại Phi Vân Cung.
Lăng Vân đã chuẩn bị y phục dạ hành đâu vào đó.
Vệ Tư mới vừa thay, thấy Lăng Vân mặc áo choàng, dáng vẻ muốn ra ngoài thì nói: "Lăng công tử... Lăng Vân, ngươi muốn đi à."
Lăng Vân nói: "Ta mang bọn ngươi đi đường tắt sẽ nhanh hơn."
"Phụ thân, Lăng Vân."
Giọng nói của Tô Tiểu Tiểu xuất hiện ở cửa.
Vệ Tư thấy con dâu, đáy mắt xẹt qua một tia đau lòng: "Tiểu Tiểu."
Lại nhìn Vệ Đình: "Ngươi cũng đừng đi, ở đây chờ ta."
'Sao ta lại không đi?”
Vệ Đình cam lấy y phục dạ hành trên bàn thay ra.
“Tùy ngươi."
Cảnh Dịch đến.
Vệ Đình: Nghịch tử!
Tô Tiểu Tiểu lấy một tấm da dê đưa cho Vệ Tư: "Phụ thân, đây là bản đồ liên minh sát thủ đưa cho, bọn con đã đánh dấu những nơi có cơ quan, bà ấy đoán Tô Huyên bị nhốt ở tử lao, chính là vị trí này. Nhưng bà cũng không chắc mình có đoán đúng hay không. Mặt khác, đây là địa hình đã nhiều năm trước, hiện giờ có thay đổi gì không cũng không biết."
Vệ Tư nhận lấy: "Có bản đồ này thì tiện hơn rồi... Cấu trúc tổng thể sẽ không thay đổi đáng kể, còn lại ta sẽ cẩn thận."
Tô Tiểu Tiểu yên lặng nhìn Vệ Tư: "Phụ thân, mọi người nhất định phải bình an trở về."
Vệ Tư võ bả vai nàng, giống như đối đãi với con gái thân sinh: "Yên tâm, cho dù san bằng cả liên minh sát thủ, ta cũng sẽ đem Tô Huyên bình an vê bên cạnh con."
Bạn cần đăng nhập để bình luận