Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 543: Thiên Mệnh Quý Nữ 2

Chương 543: Thiên Mệnh Quý Nữ 2Chương 543: Thiên Mệnh Quý Nữ 2
"Phụ thân cưới thiên kim Hầu phủ cao cao tại thượng, ta cùng nương ta lại trốn đông trốn tây sống qua ngày, e sợ bị người của tổ mẫu bắt trở về, cả đời giam cầm!"
"Những năm đó chúng ta trải qua những ngày gì, phụ thân có hiểu không?"
"Người cùng Tô Hoa Âm vợ chồng tình thâm, có cân nhắc qua nương ta thật đáng thương sao?"
Đây là Tần Triệt lần đầu tiên gọi thẳng tên mẹ cả, kêu lên nhưng cũng không có khó khăn như vậy.
"Đúng, ta là giả mạo thân phận nhi tử của Tô Hoa Âm về tới Tần gia, nhưng này nguyên bản chính là mẫu tử bọn họ thiếu nợ ta! Nếu như không phải Tô Hoa Âm, người cưới chính là nương tai"
Tần Thương Lan nhíu mày: "Mẹ ngươi nói với ngươi như vậy? Nàng hiện tại đang ở nơi nào? Ngươi tìm nàng ra, ta muốn giáp mặt cùng nàng giằng co mọi chuyện!"
Tần Triệt hạ thấp mặt mày, lẩm bẩm nói: "Nương ta đã qua đời... Muốn gặp nương ta, không bằng phụ thân đi xuống đất tìm nàng..."
"Ngươi..." Tần Triệt làm cho Tần Thương Lan tức giận ngã ngửa.
Sự tình phát sinh biến số như vậy, Tân Thương Lan không dự liệu được.
Tần Triệt lại một lần nữa đưa mắt nhìn vê phía phụ thân mình: "Có được khối ngọc bội kia là cơ duyên xảo hợp, nương ta bỏ ra toàn bộ gia sản, thậm chí bán đi mấy năm cửa hàng, mới có thể mua được nó. Nương ta nói, nàng cái gì cũng không có, ta nói cho nương ta, ta sẽ kiếm được cho nàng. Chỉ tiếc, không đợi được hưởng phúc ngày đó, nàng liền buông tay nhân gian. Phụ thân, người nói, nàng có phải rất đáng thương hay không?"
"Ta không biết nương ngươi đến tột cùng cùng ngươi loạn thất bát tao nói cái gì, tóm lại ta cùng nàng không phải như ngươi nghĩ!"
Tần Triệt thất vọng nhìn ông ấy, đáy mắt dâng lên vô tận oan ức: "Cho nên phụ thân, nếu như ta không dùng biện pháp này, người sẽ nhận ta sao?"
Hắn ta nói xong, rít gào lên, dùng sức đấm ngực mình, nước mắt tràn mi.
"Thế này có công bằng với ta không? Công bằng với ta không? Ta cũng là nhi tử của người mà.......
Trên nóc nhà, nghe xong một lỗ tai góc tường Tô Mạch cùng Tô Tiểu Tiểu thần sắc ngưng trọng.
Nói nửa ngày, không ngờ lại chuyển biến như thế.
Tần Triệt lại là nhi tử của Tân Thương Lan?
Thật hay giả? Từ góc độ của bọn họ không nhìn thấy thần sắc Tần Thương Lan, Tần Triệt ngược lại nhìn không sót gì.
Cảm xúc của Tần Triệt rất kích động.
Ánh mắt nhỏ của Tô Tiểu Tiểu sưu sưu: Tần Triệt có thể giết Tân Thương Lan diệt khẩu hay không?
Tô Mạch khóe miệng co rút: Ngươi cho rằng cô tổ phụ là ai cũng có thể giết?
Trước tiên không đề cập tới Tần Triệt có phần sát tâm này hay không, cho dù có, cô tổ phụ đã sớm từ hôm qua trong trạng thái rút ra loại trùng kích to lớn kia, muốn ở trong tay ông ấy chiếm được tiện nghị, trừ phi Tần Triệt có mười cái đầu.
Tô Tiểu Tiểu: Ồ.
Tô Mạch: Ngươi đang quan tâm cô tổ phụ sao?
Tô Tiểu Tiểu: Ta là sợ ông ấy chưa kịp lập di chúc.
Tô Mạch: ...'
Sau khi Tần Thương Lan rời khỏi thư phòng, Tô Mạch thi triển khinh công, mang theo Tô Tiểu Tiểu ra khỏi phủ Hộ Quốc Công.
Tô Mạch nói: "Đi gặp tổ phụ ta đi, chuyện năm đó, ông ấy có lẽ rõ ràng hơn chúng ta."
Lão Hầu gia khôi phục không tệ, độc tố hoàn toàn thanh trừ, tâm tật cũng được khống chế hữu hiệu.
Ăn uống nhẹ nhàng hơn.
Hạ nhân vốn tưởng rằng để cho lão Hầu gia ăn cỏ so với lên trời còn khó hơn, ai ngờ lão Hầu gia ăn đến say sưa ngon miệng.
Hạ nhân vì thế đều biết, lão Hầu gia nghe lời vị nha đầu Tiểu Béo kia nhất.
Tô Mạch nói ra tin tức ở phủ Hộ Quốc công nghe được một năm một mười.
Lão Hầu gia cũng rất bất ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận