Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1285: Bat Ca Ca 2

Chuong 1285: Bat Ca Ca 2Chuong 1285: Bat Ca Ca 2
Công chúa Tây Tấn không nói mình tin hay không, nói với Tô Tiểu Tiểu: "Đừng chạm vào chiếc chuông của hắn ta, lần sau rơi trên đất cũng không cần nhặt."
Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
Công chúa Tây Tấn đưa chuông nhỏ về bên hông người đàn ông.
Tô Tiểu Tiểu thấy cử chỉ thân mật của hai người thì không nói gì.
Ngũ Hổ mạo hiểm lập công nên Tô Tiểu Tiểu đã thưởng cho nó ba hạt chim.
Ba hạt, là ba hạt có tin không?
Hạnh phúc, cuộc sống loài chim đạt tới đỉnh cao!
Ngũ Hổ tỏ ra rất hài lòng, trong phút chốc quên mất vừa nay mình suýt anh dũng hy sinh.
Khi Tô Tiểu Tiểu về nhà, Vệ Đình cũng vừa về, đang thử cánh tay mới cùng Vệ Lục Lang.
Cánh tay này của Vệ Lục Lang được hắn ta rất quan tâm, sử dụng tốt hơn vụ khi kiếm của Vệ Đình chém vào, kiếm thủng lỗ.
Vệ Lục Lang ồn ào muốn nhảy lên.
Hắn ta không còn thấy tự tin nữa, hắn ta có thêm một cánh tay lớn, có thể bảo vệ tốt nhà mình.
Khuyết điểm duy nhất là độ nắm chưa đủ tốt, nhưng Tiểu Tiểu đã nói, thời gian nữa sẽ giải phẫu cho hắn ta, sau đó có thể chính xác hơn.
"Lục ca, Vệ Đình." Tô Tiểu Tiểu chào hai người rồi nói chuyện chuông nhỏ.
Hai người sững sờ.
Tu nô là quân của Tây Tấn, hắn ta đã thấy Quỷ Phố của Tây Tấn, hiện giờ đoàn của Tây Tấn xuất hiện một cao thủ đeo chuông, người kia có phải là Quỷ Phố không?
"Trên mặt hắn ta có hình xăm." Tô Tiểu Tiểu nói tiếp.
Tô Tiểu Tiểu chưa từng thấy qua đại ca hay nhị ca nên không thể nào đoán được người kia có phải bọn họ không.
"Hình xăm có thể là sau này có." Vệ Lục Lang nói.
Vệ Đình cũng cảm thấy đúng.
"Đi tìm sao?" Hắn ta hỏi.
"Tìm!" Vệ Lục Lang đồng ý.
Tô Tiểu Tiểu nhìn hai người nói: "Hiện tại?"
Hai người đồng loạt gật đầu.
Hai huynh đệ, một người muốn giết người còn một người dám kê đao. Vệ Lục Lang nói: "Chút nữa ta tới quan trọ, dẫn người ra, nhỡ có bị bắt cũng không nhận ra ta, không liên quan tới Vệ gia.'
Vệ đình nói: "Được!"
"Cần ta nhắc các ngươi không? Võ công của hắn ta...' Tô Tiểu Tiểu nhìn hai bóng người đi ra thì thở dài: "Đi đi, đừng bị đánh chết!"
Người kia có cấp bậc cao hơn, ngay cả Mạc Tà dường như cũng không phải đối thủ của hắn ta.
Màn đêm buông xuống.
Vệ Lục Lang lẻn vào quán trọ.
Dựa theo manh mối Tô Tiểu Tiêu cung cấp, hắn ta nhanh chóng tới được viện của công chúa Tây Tấn. Công chúa Tây Tấn không ở đây, nàng ta cùng tiểu quận chúa đi du hồ.
Vệ Lục Lang lo lắng người kia cũng đi rồi, bản thân mình tới vô ích nhưng hắn ta khá may mắn.
Hắn ta vừa chạm đất thì vừa hay đụng phải người đàn ông có hình xăm.
Không giống đại ca hay nhị ca nhưng không loại trừ dịch dung, nếu không thì với khuôn mặt ban đầu, đi vào kinh có thể bị nhận ra.
Đối phương thấy có người lẻn vào, không nói gì đã rút kiếm ra.
Vệ Lục Lang muốn nói ta là tiểu Lục
Vừa muốn mở miệng lại nhớ âm thanh không giống như trước.
Lại muốn cởi mặt nạ.
Chết tiệt!
Mặt đã bị hủy!
Thế nắm tay đi nhưng mẹ nó, cánh tay cũng không phải của hắn ta.
Vệ Lục Lang bị daul
Cuối cùng giữ nguyên kế hoạch, chỉ dẫn người đi.
Cảnh giới của đối phương cao hơn nên Vệ Lục Lang bị đánh nhiều lần nhưng cánh tay mới lì lợm chịu đựng được lực kiếm của đối phương.
"Tiểu Thất! Giao cho ngươi đấy!"
Vệ Lục Lang cảm giác mình sắp chết, người này quá mạnh!
Vệ Đình đi ra: "“Cal"
"VútL
Một kiếm của đối phương lao tới.
Lông mày Vệ Đình nhảy dựng, người nhanh chóng né sang, tảng đá phía sau hắn bị chém Chương 165. öpattat©a + thành hai nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận