Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 307: Yến Hội 1

Chương 307: Yến Hội 1Chương 307: Yến Hội 1
Gã sai vặt vừa dẫn đường, vừa thường thường nhìn về phía hai tỷ đệ, chủ yếu là nhìn Tô Tiểu Tiểu.
Không có biện pháp, cho dù Tô Tiểu Tiểu giảm mấy chục cân, nhưng vẫn là một người mập trọng tải mười phần ở cổ đại.
Nhưng mà so với vẻ béo và đen lúc ban đầu, hiện giờ nàng vừa trắng trẻo vừa mập mạp, béo nhưng cũng có chút đáng yêu.
“Thu đệ, đây là ai vậy?"
Một vú già đang vẩy nước quét nhà nhỏ giọng hỏi gã sai vặt.
Gã sai vặt thấp giọng nói: "Đầu bếp do Tam phu nhân mời đến từ trấn Hạnh Hoa."
"Từ trấn đến?" Vú già bĩu môi, hiển nhiên là có chút không vừa mắt: "Tam phu nhân nghĩ thế nào vậy?”
"Suyt...' Gã sai vặt nhìn khắp nơi: "Đừng để Tam phu nhân nghe thấy lời này."
"Biết rồi." Vú già đáp, lại nhìn Tô Tiểu Tiểu thêm vài lần, cả đoàn người chỉ có nàng gây chú ý nhất, khiến người ta không muốn chú ý cũng không được.
Tô Tiểu Tiểu nghe rõ mồn một cuộc trò chuyện của hai người, chỗ nào cũng có dây xích khinh bỉ, người trấn trên xem thường người ở nông thôn, người phủ thành thì không vừa mắt người từ trấn trên tới...
Làm tốt bổn phận của mình, không cần quan tâm đến miệng mồm của người khác.
Tam phu nhân tri kỷ chuẩn bị một phòng bếp nhỏ cho mình bọn họ, cũng dặn dò gã sai vặt, nếu bọn họ có nhu cầu gì về nguyên liệu nấu ăn, thì tận lực thỏa mãn, không cần đi bẩm báo riêng cho nàng ta.
Chẳng qua, khi gã sai vặt đưa bọn họ đến phòng bếp nhỏ đã được chuẩn bị từ sáng sớm, lại ngoài ý muốn phát hiện bên trong có người.
Cũng là gương mặt lạ.
Gã sai vặt sửng sốt, hỏi: "Các ngươi là ai? Từ phòng nào tới?"
Nam nhân trung niên đang chuẩn bị bột mì trên bếp nói: "Chúng ta là thợ làm điểm tâm do quý phủ mời đến."
Gã sai vặt nói: "Không đúng, thợ làm điểm tâm ở đây mà."
"Xảy ra chuyện gì?"
Một thanh âm nữ tử mềm mại chậm rì rì vang lên cách đó không xa.
Người tới khoảng ba mươi lăm ba sáu tuổi, mặc một bộ quần áo hoa lệ, phục trang đẹp đẽ, ngọc bội kêu đinh đang, quả nhiên là phú quý bức người. Bên người nàng ta đi theo một tiểu nha hoàn cùng một vú già, đều ăn mặc rất thể diện.
Gã sai vặt xoay người, cúi chào đối phương, cung kính nói: "Nhị phu nhân!"
Nhị phu nhân cười nhạt hỏi: "La Linh Thu à, ngươi tới đây làm cái gì?"
Gã sai vặt gọi là Linh Thu nói: "Bẩm Nhị phu nhân, tiểu nhân mang nhóm sư phó đến đây làm điểm tâm."
"Thợ làm điểm tâm từ đâu đến vậy?"
"Đến từ trấn Hạnh Hoa ạ."
"Ai mời đầu bếp từ trấn tới?"
"Ta mời, Nhị tẩu có ý kiến gì không?"
Tam phu nhân dẫn theo nha hoàn và bà tử đến đây.
Quần áo của nàng ta trắng trong mộc mạc hơn chút so với Nhị phu nhân, người cũng càng trẻ tuổi nghiên lệ.
Nàng ta dừng bước bên cạnh gã sai vặt cùng đoàn người Tôn chưởng quây, nhìn Nhị phu nhân phía đối diện.
Không khí đột nhiên có chút giương cung bạt kiếm.
Tôn chưởng quây là nhân tinh, vừa xem xét tư thế của hai vị phu nhân thì còn gì không hiểu nữa?
Ở Vương gia thì đích tôn quản việc nhà, Đại phu nhân chấp chưởng việc bếp núc, Nhị gia, Tam gia là thứ xuất, ngày thường hai vị phu nhân sẽ giúp đỡ Đại phu nhân cùng nhau giải quyết một chút công việc của quý phủ, tất nhiên là không thể thiếu việc tranh đấu gay gắt.
Nhị phu nhân châm chọc nói: "Đệ muội, không phải chị dâu trách móc gì muội, nhưng Vương gia chúng ta xem như là một nhà có uy tín danh dự ở phủ thành, sao muội có thể mời mấy kẻ nông thôn đến làm đầu bếp?”
Thật ra Nhị phu nhân cũng không biết Tô Tiểu Tiểu là thôn nữ ở nông thôn, chẳng qua đối với người phủ thành mà nói, tất cả người đến từ trấn đều xem là nông thôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận