Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2284: Đại Lão Hiện Thân 1

Chương 2284: Đại Lão Hiện Thân 1Chương 2284: Đại Lão Hiện Thân 1
Lão hầu gia tức giận nói: "Cháu cho rằng cháu là trưởng tôn, thì ta sẽ không dám trừng phạt cháu đúng không? Nếu cháu muốn phế, vậy thì ngay cả cháu cùng hãy chịu bị phế cùng đi!"
Tô Ly nghiến răng nghiến lợi: "Vậy võ công của cháu cũng bị phế luôn cho xong!"
Lão hầu gia liền vỗ bàn, mà đứng dậy, sau đó thì giơ tay.
"Tổ phụ."
Tô Huyên bình tĩnh nói: "Đa tạ ơn người và tổ mẫu cùng với phụ thân và mẫu thân đã nuôi cháu bao năm qua, A Huyên bất hiếu."
Sau khi nói xong, thì hắn ta dập đầu với lão hầu gia ba cái.
Sắc mặt Tô Mạch và Tô Ly đều thay đổi.
"Tứ cal"
"Tứ cal"
Tô Huyên quỳ lạy xong, thì liền bình tính đứng dậy, mà xoay người rời khỏi thư phòng.
Lão hầu gia tức giận đến ngồi phịch xuống ghế, mà run ray chỉ vào hắn ta: "Được, được, được! Từ giờ trở đi, Tô gia của ta sẽ coi như chưa từng sinh dưỡng cháu!"
Những giọt mưa lạnh rơi xuống.
Tô Huyên nhìn màn đêm đen kịt, và thế là bóng dáng cô đơn lặng lẽ liên biến mất trong màn mưa tâm tã.
Sáng sớm, Tô Tiểu Tiểu bị ba cái đầu lông xù nhỏ đánh thức.
Khóe môi Tô Tiểu Tiểu bất giác cong lên, đưa tay sờ sờ bọn chúng.
Ba đứa nhỏ nằm sấp trong lòng nàng hít thở không khí của nàng.
Bọn chúng đã biết trong bụng mẫu thân có tiểu bảo bảo, nên rất cẩn thận và chú ý, không đụng vào bụng mẫu thân.
Tim Tô Tiểu Tiểu mềm nhun, âm thanh khan khàn do dậy sớm hỏi: "Có phải nương lại dậy muộn không?”
Đại Hổ nói: "Không có, còn sớm mà, là vì Tiểu Hổ đái dầm, đánh thức con và Nhị Hổ."
Tiểu Hổ theo lý tranh luận: "Đệ, đệ không có đái dâm!"
Nhị Hổ làm chứng: "Đệ tè rồi."
"Hừt! Không có! Là không có!"
Tiểu Hổ không thừa nhận.
Tô Tiểu Tiểu vừa bực mình vừa buồn cười nhìn cậu bé: "Tối qua có phải con lại lén uống canh đậu xanh không?” Tiểu Hổ chột dạ nháy mắt mấy cái: "Cữu cữu cho con uống."
Ban ngày chơi mệt như vậy, trước khi ngủ uống một chén canh đậu xanh, ngươi không tè thì ai tè?
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói với cậu bé: "Về sau không được lén uống canh đậu xanh nữa."
Tiểu Hổ: "Dạ."
Vệ Đình xách hộp thức ăn đi vào: "Ông nội tỉnh rồi."
“Gia gial"
"Gia gial"
"Gia giat”
Ba đứa nhỏ nhanh chóng nhảy xuống giường, đi tìm Tô Thừa.
Dụ ba đứa nhỏ đi thành công, Vệ Đình đặt hộp thức ăn lên bàn: "Ăn khi còn nóng."
"Ta đi rửa mặt trước." Tô Tiểu Tiểu xuống giường, mở hộp thức ăn ra nhìn: "Ôi? Bánh bao hoa quế, mua ở cửa hàng bánh bao mới mở ở phố Bích Thủy à?"
Vệ Đình không mặn không nhạt ừ một tiếng.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nghe nói nhà kia làm ăn rất tốt, hơn nửa đêm phải đi xếp hàng, đến hừng đông là bán hết."
Vệ Đình nghiêm túc ngôi ở đó, vẻ mặt không có chút thay đổi nào.
Tô Tiểu Tiểu nghiêng đầu, mỉm cười: "Đa tạ tướng công."
Vệ Đình lạnh lùng cầm một quyển sách lên xem.
Tô Tiểu Tiểu rửa mặt xong, sửa sang lại quần áo, lại đây ngồi ăn cùng hắn.
"Ta ăn rồi." Vệ Đình nói.
Thấy Tô Tiểu Tiểu chỉ động một tâng bánh bao ở phía trên, hắn lại nói: "Ta cũng có mua cho ngoại tổ mẫu, người ấy đã đã cầm rồi."
"Tướng công của ta thật chu đáo!" Tô Tiểu Tiểu vui lòng khen ngợi.
Gần đây rắm cầu vồng hơi nhiều.
Ngày hôm qua lúc Tô Tiểu Tiểu đi ngang qua tiệm bánh bao kia, nàng thèm đến mức nhìn vào bên trong mấy lần, hôm nay Vệ Đình mua bánh bao về, nhưng nàng chỉ ăn một cái rồi không ăn nữa.
Trước đây nàng không kén ăn như vậy, chỉ là sau khi mang thai nàng không thể khống chế được khẩu vị của mình.
Vệ Đình cất hộp thức ăn đi, lấy bột phấn tối hôm qua dùng khăn gói kỹ ra cho nàng xem.
Tô Tiểu Tiểu ngửi ngửi: "Phich Lịch Châu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận