Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2566: Bí Mật Của Cừu Lão 1

Chương 2566: Bí Mật Của Cừu Lão 1Chương 2566: Bí Mật Của Cừu Lão 1
Vậy mà mới vừa xoay người, lại lập tức quay trở lại, vô cùng gian trá đuổi theo ba tiểu đồ tôn không thừa nhận.
"Ngươi đứng lại cho ta
Quỷ bà bà quát chói tai.
Tô Tiểu Tiểu trị liệu xong cho Thánh Nữ, từ trong phòng đi ra nhìn từ xa thấy một bóng người đang lén lút trốn bên ngoài lan can ở chỗ rẽ của hành lang.
Nàng đến gần nhìn: “Tiêu tỷ tỷ?”
"Hự-"
Tiêu Như Yên vội làm động tác chớ có lên tiếng với nàng, kéo tay nàng để nàng trốn bên ngoài lan can cùng với mình.
Tô Tiểu Tiểu không hiểu nhìn nàng ấy.
Nàng ấy dùng ánh mắt ý bảo Tô Tiểu Tiểu nhìn qua bên kia.
Tô Tiểu Tiểu nhìn theo vừa hay nhìn thấy Cừu lão bị Quỷ bà bà chặn lại.
Cừu lão đi không được mà không đi cũng không được, bộ dạng vô cùng khó xử.
Quỷ bà bà quay lưng về phía bọn họ, Tô Tiểu Tiểu không thấy biểu tình của bà ấy nhưng cảm giác bóng dáng của bà ấy toả ra sát khí.
Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta có cần đưa bà bà thanh đao không?”
Tiêu Như Yen:
Thế này thật sự không phải là bán sư phụ của tướng quân ngươi sao?
"Sao lại không nói? Chắc không phải ngươi định muốn chạy chứ?"
Nhiếp bà bà kỳ quái nói.
Cừu lão yên lặng nâng chân phải lên.
Từ trong tay áo Nhiếp bà bà phóng ra một phi đao cắm bên cạnh chân ông ấy!
Cừu lão thu chân phải về, lại yên lặng nâng chân trái lên.
Nhiếp bà bà lạnh lùng nhìn ông ấy, mí mắt cũng không chớp một cái lại phóng một đao xuống bên chân trái của ông ấy!
Cừu lão không còn cách nào, vẻ mặt có chút vô tội.
Tiêu Như Yên che miệng lại cười trộm.
Không biết có phải đã nhận ra động tĩnh hay không, Cừu lão nâng mắt nhìn sang bên này.
Tiêu Như Yên vội đè Tô Tiểu Tiểu xuống. Nhiếp bà bà tức giận hỏi: "Ngươi nhìn chỗ nào vậy?"
Cừu lão muốn nói lại thôi.
Tô Tiểu Tiểu và Tiêu Như Yên ngồi xổm trên cỏ, con mèo nhỏ ngẩng đầu, không chớp mắt đánh giá hai người.
Tô Tiểu Tiểu tò mò hỏi: "Tiêu tỷ tỷ, rốt cuộc bà bà và tiền bối có gút mắc gì vậy?"
Tiêu Như Yên đáp lại: "Ngươi đoán."
Tô Tiểu Tiểu nghĩ: "Thanh mai trúc mã?"
Tiêu Như Yên lắc đầu: "Đoán tiếp."
Tô Tiểu Tiểu: "Sư huynh muội đồng môn?”
Tiêu Như Yên lại lắc đầu.
"Vợ chồng bất hoà."
Phía sau đột nhiên xuất hiện giọng nói quen thuộc, cơ thể hai người run lên, trợn mắt há mồm cùng quay đầu lại.
"Cung chủ."
"Nương."
“HU
Cung chủ lách vào ngồi giữa hai người.
Tiêu Như Yên có chút xấu hổ.
Cung chủ lại không xấu hổ chút nào.
Nếu không phải trong người bị thương, bà ấy đã xách bầu rượu đến.
Tô Tiểu Tiểu và bà ấy vẻ mặt kỳ quái nhìn sang Tiêu Như Yên.
Tiêu Như Yên ngượng ngùng cười: "Cái đó... ta cũng là tự nhiên nghe tới, Cừu lão tiền bối không phải người trên đảo, cụ thể đến từ đâu ta cũng không rõ. Lúc bà bà ta còn trẻ từng cùng cha mẹ của bà ấy ra biển, kết bạn với Cừu lão, cũng mời Cừu lão đến đảo làm khách. Cừu lão ở Kim gia nhiều năm, y thuật của bà bà ta là học cùng ông ấy."
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái: "Thầy trò?"
Tiêu Như Yên nói: "Không làm lễ bái sư, bà bà vẫn xứng với tiên sinh."
Cách đó không xa, Nhiếp bà bà và Cừu lão dường như đã đàm phán thất bại.
Nhiếp bà bà ra tay.
Cừu lão bị đuổi nhảy lên nhảy xuống!
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu một lời khó nói hết.
Tiền bối thật sự là tiên sinh sao... "Sau đó thì sao?" Cung chủ cắn hạt dưa hỏi.
Tô Tiểu Tiểu: "Nương, hạt dưa ở đâu vậy?"
Cung chủ lấy hà bao ra, một túi lớn nặng trịch: "Cho." Tô Tiểu Tiểu cũng cắn: "Tiêu tỷ tỷ, ngươi muốn không?" Tiêu Như Yên lắc đầu.
"Nói tiếp." Cung chủ nói.
""
Bạn cần đăng nhập để bình luận