Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2601: Vở Kịch Hay Bắt Đầu 2

Chương 2601: Vở Kịch Hay Bắt Đầu 2Chương 2601: Vở Kịch Hay Bắt Đầu 2
Tô Tiểu Tiểu dựa theo quan điểm của Vệ Đình tiếp tục suy luận: "Ta đoán các ca ca mất tích không liên quan đến Sát Thủ Minh, nếu không thì lão Lục bị nhốt trong địa lao của Sát Thủ Minh lâu như vậy đã nhận ra từ lâu rồi."
Cung chủ tán thành: "Tiểu Tiểu nói có lý."
Người khác tạm thời không nói nhưng đặc trưng trên người Vệ Lục Lang quá rõ ràng... gương mặt bị hủy hoại, giọng nói bị phá hỏng, cánh tay cụt.
Tô Tiểu Tiểu nói tiếp: "Nam Cương Vương và Sát Thủ Minh làm một cuộc giao dịch để Sát Thủ Minh cướp phụ thân từ trong tay Hách Liên Nghiệp, nếu không phải Sát Thủ Minh chen ngang thì có lẽ phụ thân sẽ bị kẻ chủ mưu đẳng sau bắt đi cùng các ca ca. Không bắt Tam ca, Tứ ca, Ngũ ca là vì họ đã hy sinh trên chiến trường rồi."
Khó có thể nói là kết cục bị Nam Cương Vương bắt đi làm con rối sẽ thảm hơn, hay là rơi vào trong tay kẻ chủ mưu đẳng sau kia thảm hơn.
"Đúng rồi, phụ thân đâu?"
Vệ Lục Lang nhìn xung quanh hỏi.
Tất cả mọi người đều run rẩy.
Phụ thân ở bên ngoài!
Hạ Hầu Khanh cũng ở đói
Vệ Đình siết chặt nắm tay nói: "Ta cược một ván, kẻ chủ mưu đẳng sau không phải Hạ Hầu Khanh."
Vệ Lục Lang; "Nếu như phải thì sao?"
Cung chủ nói: "Nếu phải thì Hạ Hầu Khanh đã hạ lệnh bắt người của Bách Hoa Cung từ lâu rồi."
Hạ Hầu Khanh là Đảo chủ nên ngày thường đã khoan nhượng Bách Hoa Cung, ngoài tình cảm cũ với Vân Hi ra cũng là do Bách Hoa Cung chưa bao giờ làm ra chuyện vượt quá giới hạn.
Nếu thật sự ẩn giấu mối nguy cho Hạ Hầu Khanh thì Hạ Hầu Khanh sẽ không nhân nhượng nữa.
Mấy người thu lại cảm xúc rồi bình tĩnh đi ra ngoài phòng.
Đúng lúc này, trong viện đang diễn ra một cảnh tượng vô cùng kỳ diệu:
Hạ Hầu Khanh bế nhi tử của mình, Vệ Tư ôm tôn nữ của mình, hai đại nam nhân mặt đối mặt nhau và cùng quan sát đứa trẻ của đối phương.
Như phu nhân cười giới thiệu: "Thành chủ, ông ấy là Đoan Mộc Kì của Bách Hoa Cung, đó chính là đứa trẻ sinh cùng ngày với Thần Nhị, gọi là Tiểu Bảo." Vừa nãy nàng ta nghe thấy Vân Sương gọi như vậy.
Hạ Hầu Khanh đánh giá Vệ Tư một hồi, cả khuôn mặt đều viết: nam nhân của Vân cung chủ? Đeo mặt nạ làm gì? Lại không phải chuyện đáng xấu hổ.
Sau đó ông ta hơi thương cảm nhìn Cơ Minh Lâu đang đứng ở một bên.
"Ngươi là phụ thân của Vân Lãm?”"
Hạ Hầu Khanh hỏi.
Ông ta đã hỏi vấn đề mà Cơ Minh Lâu vẫn luôn muốn hỏi, Cơ Minh Lâu dựng cả hai tai lên lắng nghe.
Vệ Tư nhíu mày, ông ấy đang muốn nói là đương nhiên không phải.
Tô Tiểu Tiểu ho nhẹ một tiếng: "Phụ thân! Mẫu thân đến rồi!"
Cung chủ sững người, ánh mắt lóe lên sự nghiêm túc: "À... phụ thân của bọn trẻ à, chàng đã từng gặp Hạ Hầu Thành chủ rồi sao?"
Phụ thân của bọn trẻ, không gọi sai nha.
Là phụ thân của Tiểu Đình.
"Phụ thân, để con bế cho." Vệ Đình sải bước đi đến nhỏ giọng nói: "Phụ thân, kế hoạch có thay đổi, người phải phối hợp diễn với Cung chủ, nếu vở diễn thất bại thì hôm nay chúng ta sẽ không thể ra khỏi phủ Thành chủ được."
Khoé miệng của Vệ Tư khẽ giật, ông ấy ôm chặt lấy tôn nữ bảo bối không buông tay rồi thấp giọng nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Lát nữa con sẽ nói kỹ càng với người, người cứ diễn trước đi."
Vệ Đình còn muốn dặn dò thêm hai câu, ví dụ như không biết cái gì thì hỏi Vân Vân.
Dù sao trong nhà, người biết diễn kịch nhất ngoài nhị ca ra thì chính là hắn ta.
Những người còn lại căn bản đều theo phe tổ mẫu.
Vệ Tư bế Vệ Tiểu Bảo rồi cười dịu dàng với Vân Sương: "Ta vừa mới gặp Hạ Hầu Thành chủ thôi, đang muốn đi tìm Sương nhi đây, Tiểu Bảo nhớ nàng rồi."
Bụp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận