Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1806: Bốn Đứa Nhỏ Nhìn Thấy Người No 3

Chương 1806: Bốn Đứa Nhỏ Nhìn Thấy Người No 3Chương 1806: Bốn Đứa Nhỏ Nhìn Thấy Người No 3
Nàng sai người mang cái rương được đánh dấu kia đến Quỳnh Hoa điện.
Sau đó Lận Trường Sứ đi đến tẩm điện của Thánh Nữ.
Thánh Nữ ngồi xếp bằng ở trên giường, màn trướng buông xuống, che khuất dung mạo khuynh thành như ngọc của nàng ta.
Lận Trường Sứ thi lễ: 'Khởi bẩm Thánh Nữ, đồ đã đưa đến Quỳnh Hoa điện rồi."
"Ừm"
Thánh Nữ nhẹ nhàng lên tiếng, giơ tay lên sau màn trướng mông lung.
Một nữ đệ tử nhận lấy một bình sứ, mang đến trước mặt Lận Trường Sứ.
Lận Trường Sứ tiếp nhận bình sứ: "Đây là viên thuốc cuối cùng đúng không?"
Đáng lý ra hôm qua đã nên là viên thuốc cuối cùng, nhưng Thánh Nữ phát hiện trên vách tường của mật thất trong Tàng Điển Các có hai vết than tro vô cùng kỳ lạ, hoài nghi có người đã đột nhập vào trong.
Có lẽ viên thuốc đêm đó vẫn chưa bị người kia nuốt vào.
Nhưng mà không sao, đêm nay lại uống thêm một viên nữa cũng không ảnh hưởng đến hiệu quả.
Lận Trường Sứ kích động nói: "Sau đêm nay, là có thể đại công cáo thành. Thuộc hạ cung chúc Thánh Nữ, được đến chiến thần trợ lực, trợ giúp nghiệp lớn thành công!”
Thánh Nữ không thích nghe những lời nói a dua nịnh hót, chỉ bảo Lận Trường Sứ đi đến Quỳnh Hoa điện, đút cho người nọ viên thuốc cuối cùng. ...
Bốn đứa nhỏ ngủ ở trong rương một giấc thật ngon, sau khi tỉnh lại với phát hiện xung quanh tối thui.
Vệ Hi Nguyệt đẩy nắp rương ra, một tia sáng dịu nhẹ từ dạ minh châu chiếu sáng đến.
Vệ Hi Nguyệt và Đại Hổ, Nhị Hổ bò ra khỏi rương.
Đây không phải là một căn mật thất trống rỗng, thoạt nhìn nó càng giống một căn phòng ở được trang trí tỉnh xảo hơn.
Nhưng mà nó quá xa lạ với bọn họ.
Tiểu Hổ bò được một nửa, vô tình kẹt ở trong rương: "Riu nhỏ thô không tới!" (Tiểu Hổ không bò ra được!)
Vệ Hi Nguyệt ôm Tiểu Hộ xuống.
Cậu bé xoa xoa đầu: "Giới hệ nơi nào? Nương đâu? qiu cha đâu?" (Đây là đâu? Nương đâu? Cha xấu xa đâu?)
"Trên giường có người." Nhị Hổ nói. Lá gan của Đại Hổ và Vệ Hi Nguyệt lớn nhất.
Tiểu Hổ hơi nhát gan, không dám qua đó.
Vệ Hi Nguyệt ôm cậu bé qua.
Tiểu Hổ: "..."
Nhị Hổ cũng đi theo ca ca, lon ton chạy tới.
Bốn người đứng ở mép giường, từ trái sang phải theo thứ tự là Vệ Hi Nguyệt, Tiểu Hổ, Đại Hổ, Nhị Hổ.
Bốn người nhìn nam nhân nằm trên giường mãi không chớp mắt.
Đối phương vẫn không nhúc nhích, cũng không biết là đang ngủ hay đã chết rồi.
Tiểu Hổ nắm ngón tay của Đại Hổ, dùng nó chọc lên mặt của nam nhân.
Đại Hổ: "..."
Đại Hổ: Lại là một ngày muốn đánh đệ đệ thối.
Lư Trường Sứ dẫn đệ tử đi về phía Quỳnh Hoa điện.
Trên đường đi, nàng ta gặp một trưởng lão của Thánh Nữ điện.
Nàng ta lễ phép thi lễ: "Cơ trưởng lão."
Trong Thánh Nữ điện, người có địa vị cao nhất chính là Thánh Nữ, sau đó là tám vị trưởng lão.
Trong những người này, một số người trở thành trưởng lão sau khi các vị Thánh Nữ trước thoái vị, một số đi lên từ chức đệ tử, trở thành trưởng lão dựa vào lý lịch và thực lực của họ.
Cơ trưởng lão là người thuộc vế trước.
Đồng thời, bà ta cũng là người của Cơ gia.
"Đã muộn như vậy, Lư Trường Sứ không đi hau hạ Thánh nữ mà muốn di đâu?"
Cơ trưởng lão hỏi như thể là làm theo thông lệ.
Lư Trường Sứ trả lời: "Ta dẫn người đi quét dọn Quỳnh Hoa điện một chút."
Lư Trường Sứ hỏi: "Thương thế của Thánh Nữ đã khỏi chưa?"
Quỳnh Hoa điện là nơi Thánh Nữ thường luyện công võ thuật, mấy ngày trước Thánh Nữ luyện công bị thương và đã nghỉ ngơi kể từ đó, thậm chí ba vòng sơ tuyển đầu tiên nàng còn không xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận