Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 654: Tri Lieu Cho Cong Chua 2

Chuong 654: Tri Lieu Cho Cong Chua 2Chuong 654: Tri Lieu Cho Cong Chua 2
Nàng là không hiểu cung quy, nhưng lễ tiết cơ bản nàng vẫn có.
Chờ công chúa Tĩnh Ninh động đũa, nàng mới bắt đầu động đũa ăn cơm.
Ban đầu công chúa Tĩnh Ninh cũng từng có không ít bằng hữu khuê trung, tục xưng bằng hữu.
Các nàng và công chúa Tĩnh Ninh lui tới chặt chẽ, đào tim đào phổi đối tốt với công chúa Tĩnh Ninh.
Công chúa Tĩnh Ninh cũng không keo kiệt ý tốt của mình.
Cho đến có một ngày, trong lúc vô ý nàng ấy nghe được các nàng ở sau lưng cười nhạo mình, nàng mới biết các nàng đối xử tốt với nàng ấy là hoàn toàn giả vờ.
Nếu nàng ấy không phải nữ nhi của Hoàng Hậu, không phải đích công chúa, căn bản các nàng sẽ không nguyện ý nhiều lời một câu với nàng ấy.
Theo công chúa Tĩnh Ninh, Tô Tiểu Tiểu cũng là như thế.
Mà sở dĩ nàng ấy không từ chối Tô Tiểu Tiểu "Ninh bợ”, thuần túy là bởi vì Tô Tiểu Tiểu là tiểu mập mạp, lại đến từ dân gian, bị người vắng vẻ, có vài phân đồng bệnh tương liên với nàng ấy.
"Ngươi không cân câu thúc..."
Công chúa Tĩnh Ninh đang muốn nhắc nhở Tô Tiểu Tiểu không cần tuân thủ cung quy, yên tâm lớn mật mà ăn, sau đó nàng ấy ngây ngẩn cả người.
"Hả?" Tô Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên nhìn về phía nàng ấy.
Tô Tiểu Tiểu mới vừa cắn một viên thịt mêm, quai hàm phình to, bộ dáng hơi đáng yêu.
Các cung nhân che mặt cười trộm.
Công chúa Tĩnh Ninh hắng giọng nói: "Không có việc gì, ngươi ăn đi."
Tô Tiểu Tiểu nuốt xuống: "A, người cũng ăn, đừng khách khí."
Tĩnh Ninh công chua:
Tĩnh Ninh công chúa ăn nhiều hơn ngày thường non nửa chén cơm, nguyên nhân, Tô Tiểu Tiểu ăn quá ngon, nàng ấy không nhịn được.
"Điện hạ, nên bôi thuốc."
Tiểu cung nữ cầm một lọ thuốc mỡ đi tới.
Hai người đã ăn xong rồi.
Công chúa Tĩnh Ninh gọi một tiểu thái giám tới: "Dẫn Tô cô nương đi sương phòng nghỉ ngơi."
"Vâng.' tiểu thái giám đồng ý, cúi người với Tô Tiểu Tiểu: "Tô cô nương, mời bên này." "Chờ một lát." Tô Tiểu Tiểu nói với tiểu thái giám, quay đầu nhìn về phía công chúa Tĩnh Ninh: "Người muốn bôi thuốc gì?"
Tiểu cung nữ muốn nói lại thôi.
Đây cũng là ngươi có thể hỏi đến sao?
Công chúa Tĩnh Ninh do dự một lát, nói: "Thuốc trên mặt."
"A" Tô Tiểu Tiểu từ túi tiền nhỏ lấy ra một lọ "viên giải độc Ngưu Hoàng”: "Thử xem cái này."
Loại thuốc này thanh nhiệt giải độc, nhưng uống thuốc, cũng bôi ngoài da.
Tĩnh Ninh công chúa rõ cần thanh nóng trong, hẳn là đúng bệnh.
Nhưng nốt ra trên mặt nàng ấy...
Tô Tiểu Tiểu nghĩ tới thuốc mỡ phòng thuốc mới ra.
Nàng lấy ở lô hàng trong nhà, trên người mang theo chính là bình nhỏ.
Nàng cầm ra, nói: "Thuốc viên màu vàng một ngày một lần, một lần hai viên. Thuốc mỡ màu đen bôi trên chỗ đau, trước không cần vượt qua hai lần đi."
Công chúa Tĩnh Ninh nhìn bình thuốc trên bàn, mặt lộ vẻ do dự.
Tiểu cung nữ khuyên can nàng ấy: "Công chúa, người đừng dùng thuốc linh tinh, người không nhớ rõ lần trước người dùng dân gian phương thuốc dân gian, thiếu chút nữa khiến mặt bị hỏng sao?"
Đó là chuyện năm trước.
Công chúa Tĩnh Ninh trị liệu mặt một tháng không thấy tốt lên, khi tuyệt vọng cái gì nàng ấy cũng có thể thử, từ dân gian tìm một phương thuốc, dùng xong cả khuôn mặt sưng thành đầu heo, cuối cùng, vẫn là Hồ thái y nghiên cứu chế tạo ra thuốc mỡ đúng bệnh, mới tiêu xuống từng vết sưng đỏ trên mặt nàng ấy.
Lúc này, lòng nàng ấy còn sợ hãi.
Tô Tiểu Tiểu rất có tin tưởng với thuốc ở phòng thuốc, nó từng trị liệu cho dị ứng của Tô Uyên, cũng giải độc cho lão hầu gia, khép lại miệng vết thương của chính mình.
Chỉ là nàng cũng không thể ấn đầu bức người ta dùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận