Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2714: Su Chang Xuat Ma 1

Chuong 2714: Su Chang Xuat Ma 1Chuong 2714: Su Chang Xuat Ma 1
Như phu nhân chậm rãi đón nhi tử, trong ánh mắt chứa một tia không nỡ, cười nói: "Thần Nhi ngoan, phụ thân đang bận, Thần Nhi không quấy rây phụ thân trước."
Bà ta ôm nhi tử, gặp thoáng qua Tô Tiểu Tiểu, Lăng Vân.
Không chào hỏi, cũng không dừng lại, như là một loại thị uy không tiếng động.
Hạ Hầu Khanh hắng giọng nói, nói với Lăng Vân và Tô Tiểu Tiểu: "Sao hôm nay đến đây?"
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Tiểu Hổ không thấy Hoa Cổ, sau khi trở về vẫn luôn đòi muốn, ta bảo đại ca dẫn ta đến đây tìm xem."
ĐA"
Hạ Hầu Khanh gật đầu, đáy lòng xẹt qua một tia thất vọng.
Ông ta nhìn về phía Thường quản sự bên cạnh.
Thường quản sự nói: "Ta dẫn người đi tìm."
Lúc ông ta đi, vô cùng có nhãn lực mang hết hạ nhân ở đây đi.
Trong viện chỉ còn lại có Hạ Hầu Khanh và Tô Tiểu Tiểu, Lăng Vân.
Hạ Hầu Khanh giải thích nói: "Mới vừa rồi đệ đệ ngươi không thoải mái..."
Lăng Vân lãnh đạm nói: "Đệ đệ ta thật sự thoải mái, ở Bách Hoa Cung với nương ta, ta không có đệ đệ thứ hai!"
Không khí đột nhiên trâm xuống.
Tô Tiểu Tiểu vội giảng hòa: "Được rồi, đừng nóng giận, ta đang muốn đi tìm Cừu trưởng lão, thỉnh giáo ông ấy một phương thuốc, đại ca đi với tai"
“HU
Lăng Vân xoay người rời đi.
Hạ Hầu Khanh tức giận nghẹn họng.
Tô Tiểu Tiểu đưa mắt ra hiệu với Hạ Hầu Khanh: Đuổi theo.
Hạ Hầu Khanh nhíu mày, cuối cùng vẫn đi theo.
Lăng Vân nổi giận đùng đùng đi ở phía trước.
Tô Tiểu Tiểu cố ý đi sau vài bước, đi chung với Hạ Hầu Khanh: "Thành chủ, ngươi đừng tức đại ca ta, nếu ta là hắn, thật vất vả vượt qua vết đao trong lòng kia tới chỗ ngươi, lại thấy ngươi ôm một nhi tử khác, hắn lớn như vậy, trước nay chưa từng được phụ thân ôm, ta cũng sẽ vô cùng tức giận."
Nghĩ đến nhi tử nhiêu năm mình thua thiệt, Hạ Hầu Khanh không hé răng.
"Hướng đông! Cừu trưởng lão ở nhị thái gia bên kial" Tô Tiểu Tiểu nhắc nhở Lăng Vân phía trước.
Lăng Vân chuyển bước chân, cũng không quay đầu lại mà đi lên lối rẽ phía đông.
Nếu ở lúc trước, Lăng Vân đưa ra đi sân Hạ Hầu Nghị, nhất định Hạ Hầu Khanh sẽ nghỉ ngờ.
Nhưng Lăng Vân trước mắt đang giận dỗi với ông ta, Tô Tiểu Tiểu cũng là tốt bụng muốn cho Lăng Vân một bậc thang xuống dưới, mới kéo hắn ta đi tìm Cừu lão.
Dọc theo đường đi, Tô Tiểu Tiểu còn không quên thay Lăng Vân cầu tình, tạo cơ hội cho hai người phụ tử hòa hảo.
Hoàn toàn không khiến Hạ Hầu Khanh cảm giác được chính mình là cố ý bị mang đi.
Ba người đi vào cửa sương phòng Hạ Hầu Nghi.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta đi vào tìm Cừu trưởng lão trước, các ngươi có chuyện chậm rãi nói."
Hạ Hầu Khanh bình phục một chút lửa giận đáy lòng, ôn hòa mà nhìn về phía Lăng Vân.
Nào biết không đợi ông ta mở miệng, Lăng Vân căn bản không muốn nhiều lời một câu với ông ta, đi theo Tô Tiểu Tiểu vào phòng!
"Ngươi —"
Hạ Hầu Khanh tức giận đến ngứa răng.
Nhìn cả tòa đảo Thiên Sơn, ai mà không muốn sống dám nhăn mặt với ông ta như vậy?
"Sao ngươi vào được? Có chuyện không thể nói sao?"
Là giọng của Tô Tiểu Tiểu.
"Ngươi đi ra ngoài.
"Không di…
Lăng Vân ngồi xuống.
Vừa vặn ngồi ở đối diện bức họa cô đảo kia.
Đây tự nhiên là Tô Tiểu Tiểu tỉ mỉ thiết kế.
Tô Tiểu Tiểu lại đưa mắt ra hiệu với Hạ Hầu Khanh.
Hạ Hầu Khanh không vui.
Chỗ nào có lão tử cúi đầu với nhi tử?
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu đau khổ khoa tay múa chân, nhi tử không phụ thân thật đáng thương.
Hạ Hầu Khanh nhắm mắt, hít sâu một hơi, đi đến bên cạnh Lăng Vân ngồi xuống.
Hạ Hầu Nghi nằm trên giường ngủ.
Cừu lão tự thi châm lên trân của ông ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận