Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 299: Ngược Trà Xanh 2

Chương 299: Ngược Trà Xanh 2Chương 299: Ngược Trà Xanh 2
Đôi mắt Tô Tiểu Tiểu lập tức nhìn lên mặt Tô Cẩm Nương.
Tô Cẩm Nương ý thức được bản thân đã nói lỡ miệng, vội ôm sổ sách đi về phía sau.
Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt gõ bàn một cái: "Tô Cẩm Nương, ngươi đứng lại cho ta, nói chuyện cho rõ ràng, dã nam nhân gì? Ô nhục cái gì?"
Nàng chỉ có một người nam nhân, đó chính là Vệ Đình.
Nàng và Vệ Đình là vợ chồng trên danh nghĩa, coi như thật sự đã chung chăn gối đó cũng gọi là hướng tới vợ chồng thực sự, khuê mật vui mừng, lý lẽ hiển nhiên, tuyệt đối không ô nhục gì cả.
Cho nên tên dã nam nhân này, chắc chắn không phải Vệ Đình.
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn Tô Cẩm Nương thật sâu: "Chuyện của Phùng Quải Tử, là ngươi làm?”
Thân thể Tô Cẩm Nương cứng đờ.
Nàng ta không quay đầu, ôm sổ sách vội vã đi đến hậu viện.
Dáng vẻ chột dạ này, kẻ ngốc cũng nhìn ra có mờ ám.
Nàng nói mà, nàng rõ ràng đi đào rau dại, sao có thể gặp Phùng Quải Tử được?
Cộng thêm Phùng Quải Tử tay không lên núi-
Không có ai đi tản bộ tản đến nơi đó, trừ khi Phùng Quải Tử cố ý đến chặn nàng.
Chỉ có điều nàng vẫn luôn cho rằng Phùng Quải Tử tự mình theo dõi nàng, tuyệt đối không nghĩ tới Tô Cẩm Nương.
Đúng rồi, trước khi lên núi nàng từng gặp Tô Cẩm Nương sau nhà bếp của lão Tô gia, Tô Cẩm Nương biết hướng nàng đi.
Tô Tiểu Tiểu ba bước nhập làm hai đuổi theo sau.
Tô Cẩm Nương nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, hốt hoảng ôm sổ sách xoay người lại: “Tô Béo Nha ngươi làm gì!"
Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt nhìn nàng ta: "Là ngươi."
Ánh mắt Tô Cẩm Nương chợt lóe lên: "Là ta cái gì? Chuyện ngươi nói ta không hiểu!"
Tô Tiểu Tiểu châm chọc: "Nghe không hiểu là lỗ tai có vấn đề, hay là não có vấn đề? Được, ta giúp ngươi tẩy rửa."
"Ngươi - a-
Tô Cẩm Nương chưa nói hết một câu đã bị Tô Tiểu Tiểu bắt lấy sau gáy, nhấn vào trong chậu nước trước mặt!
Một tiếng tùm vang dội, Tô Cẩm Nương giống như một con gà con, bị nhấn chặt vào trong nước lạnh thấu xương!
Cánh tay nàng ta run một cái, sổ sách trong ngực rơi bịch bịch xuống đất!
Nàng ta cố gắng giấy giụa, làm gì được khi sức lực nàng ta ở trước mặt Tô Tiểu Tiểu căn bản không đủ nhìn!
Tô Tiểu Tiểu nhắc lại trí nhớ của nàng ta: "Tô Cẩm Nương, cho ngươi mặt mũi, ngươi coi là ta sợ ngươi đúng không?”
Lần đầu tiên Tô Cẩm Nương thật sự lĩnh giáo uy lực cường hào ác bá của Tô gia, thật sự không hiểu sao lúc nhỏ Tô Ngọc Nương dám đánh nhau với nha đầu ác bá này.
Trong lòng nàng ta vô cùng sợ hãi, không biết là lạnh hay là bị dọa, cả người run lẩy bẩy.
"Gia gia- cha-”
Nàng ta phát ra tiếng kêu cứu giống như giết heo.
"Ha."
Tô Tiểu Tiểu lại nhấn người vào trong nước lần nữa.
Tô Cẩm Nương dường như chết chìm trong chậu nước!
Đáy mắt Tô Tiểu Tiểu không có chút thương xót nào.
Ngày thường nàng ta giả yếu đuối nhõng nhẽo, chạy đến trước mặt Vệ Đình kiếm cảm giác tồn tại cũng thôi đi, chẳng qua là một chút tâm tư nhỏ của nữ nhân, Vệ Đình cũng không thích dáng vẻ đó.
Nhưng nàng ta lại đánh chủ ý lên người Phùng Quải Tử!
Phùng Quải Tử là thân thích của lão Tô gia, đức hạnh hắn thế nào, trong lòng Tô Cẩm Nương không biết sao?
Dù nói nàng không sợ Phùng Quải Tử, cho dù đến thêm mười người, nàng cũng quật ngã như thường, nhưng nàng chán ghét tâm tư độc ác của Tô Cẩm Nương!
"Tô Béo Nha, ngươi đang làm gì đấy! Buông muội muội ta ra!"
Tô Đại Lang nghe thấy động tĩnh đã chạy qua.
Tô Tiểu Tiểu không để ý tới hắn.
Tiếp tục nhấn Tô Cẩm Nương!
Nhấn vào chỗ chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận