Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 766: Vương Giả Trở Về! 1

Chương 766: Vương Giả Trở Về! 1Chương 766: Vương Giả Trở Về! 1
Ngươi xác định mình không phải nói ngược?
Tần Giang đánh chết ngươi mới đúng đi!
Không ai tin tưởng Tô Thừa có thể thắng.
Cảnh Tuyên Đế nói: "Đừng nháo ra mạng người."
Lời này là nói với Tân Giang, bởi vì ở trong mắt Cảnh Tuyên Đế, cho dù như thế nào Tô Thừa cũng không phải đối thủ của Tần Giang.
Tần Giang chắp tay đồng ý: "Thần tuân chỉ."
Vệ Đình thẳng đi đến bên người Tiêu Độc Nghiệp ngồi xuống: "Đại điện hạ, không ngại chứ?"
Tiêu Độc Nghiệp cười: "Ngồi chung với Vệ đại nhân, vinh hạnh."
Bên tay phải Tân Thương Lan là để lại một bàn trống.
Tô Tiểu Tiểu đi qua ngồi xuống.
Phúc công công lo lắng Tô Thừa không hiểu quy tắc luận võ, nói riêng một lần, đao kiếm không có mắt, thương thế không thể tránh được, nhưng không thể lấy mạng người ta, áp chế đối phương đến không hề có sức phản kháng, hoặc trục xuất đài luận võ đều tính thắng.
Tô Thừa nghênh ngang lên đài luận võ trên mặt đất.
Ông cầm trường đao: "Tần Giang, có lá gan đi lên cho gial"
Tần Giang lạnh lùng cười.
Tô Thừa a Tô Thừa, sợ là ngươi không biết thương thế của ta đã khỏi hẳn đi?
Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới, ngươi đã tìm chết, vậy không trách được ta khiến ngươi nan kham trước mặt mọi người!
Tần Thương Lan, ngươi mở to hai mắt nhìn rõ ràng, nhi tử ngươi vứt bỏ không cần, đến tột cùng mạnh hơn thân nhi tử của ngươi bao nhiêu!
Tần Giang cũng lên đài luận võ.
Chu vi đài luận võ không có vòng bảo hộ, thật sự cũng dễ dàng ngã xuống, về phần nói là ai quăng ngã ai không biết được rồi.
Công chúa Huệ An đắc ý nói: 'Hừ! Người tên Tô Thừa kia, chết chắc rồi!"
Tiêu Trọng Hoa nhìn vê phía thân muội muội bên cạnh: "Muội có ý kiến với ông ấy?"
Công chúa Huệ An trợn trắng mắt nói: "Ai bảo nữ nhi ông ta tốt với Tĩnh Ninh?”
Tiêu Trọng Hoa không có cách với muội muội điêu ngoa này, không hề cãi cọ.
Đứng dưới lôi đài là một tiểu thái giám xách kẻng đồng, Phúc công công giơ tay lên với đối phương, đối phương gõ vang kẻng đồng. Tỷ thí bắt đầu!
Binh khí của Tần Giang là trường thương, binh khí của Tô Thừa là đại đao.
Từ trình độ lợi hại của binh khí tới nói, một tấc dài một tấc mạnh, một tấc ngắn một tấc hiểm.
Tần Giang là chiếm ưu thế.
Huống chi sở trường của Tần Thương Lan chính là thương pháp, Tần Giang nhận được chân truyên của ông ấy, mọi người suy đoán, không đến mười chiêu, Tô Thừa tất bại!
Tần Giang dùng ra thức thứ nhất của trường thương, là một góc nghiêng, động tác tấn mãnh, tật như tia chớp, mẫn như du long.
Tô Thừa giơ đại đao lên, lưỡi đao nghênh diện, tiếp được trường thương của Tần Giang.
"Hắn tiếp được!"
Binh Bộ tả thị lang kinh ngạc.
Không chỉ tiếp được, hình như tiếp được còn rất nhẹ nhàng.
Tần Giang cũng sửng sốt.
Ngày ấy Tô Thừa đả thương Từ Khánh, càng có rất nhiều Tô Thừa chơi ám chiêu, Từ Khánh chỉ là vô ý bị Tô Thừa đả thương mà thôi, ông ta cũng không cho rằng Tô Thừa có bản lĩnh thật sự gì.
Một quan viên khác buồn bực nói: "Có phải Tần đại nhân cố ý thả lỏng hay không?"
Quan viên thứ ba nói: "Dù sao cũng là thân chất nhi của mình, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, không thể xuống tay tàn nhãn đi?"
"Đại Nha, tình huống phụ thân ngươi như thế nào?" Tân Thương Lan nhỏ giọng hỏi Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nhìn lôi đài: "Buổi sáng ông ấy đã tỉnh, ta nói với ông ấy, hôm nay ông ấy và Tần Giang có một cuộc luận võ, hỏi ông ấy tới hay không, ông ấy tới rồi."
Tần Thương Lan hồ nghi nói: 'Hắn không hỏi gì?" Tỷ như vì sao phải luận võ với Tần Giang?
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: "Không có."
Hôm nay phụ thân nàng rất bình tĩnh.
Phía trên lôi đài, Tân Giang dùng ra chiêu thứ hai với Tô Thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận