Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 815: Ban Hon 2

Chuong 815: Ban Hon 2Chuong 815: Ban Hon 2
Ma đứa con này từ đầu đến cuối cũng không cầu tình thay Tần Yên Nhiên nửa câu, trong lòng Cảnh Tuyên Đế cũng đã có tính toán.
Ánh mắt của Cảnh Tuyên Đế dừng trên khuôn mặt tái nhợt của Tần Yên Nhiên: "Lão Đại đã có chính phi, đành để ngươi uất ức làm sườn phi."
Vẻ mặt Tần Yên Nhiên cứng ngắc trong chốc lát.
Cảnh Tuyên Đế hỏi: "Sao nào? Ngươi không muốn à?”"
Tần Yên Nhiên dập đầu: "Thần nữ... Tạ chủ long ân."
Đi ra ngự thư phòng, một trận gió nhẹ thổi vào mặt, thổi bay tóc mai có hơi rời rạc của nàng ta.
Sắc mặt nàng ta vẫn tái nhợt như trước, nhưng ánh mắt lại đầy kiên nghị.
Tô Đại Nha, tất cả những thứ thuộc về ta, ta nhất định sẽ đoạt lại!
"Các ngươi nhìn kìa! Tần tiểu thư đến đây!"
Trong học cung, một vị thiên kim phát hiện Tần Yên Nhiên ở ngoài cửa.
Trong phòng học im lặng trong chớp mắt.
Mọi người tò mò đánh giá nàng ta.
Nàng ta không lập tức tiến vào phòng học, mà đi về phía Tô Tiểu Tiểu đang rửa bút lông ở hồ nhỏ bên cạnh.
Tô Tiểu Tiểu thấy ảnh ngược trên mặt nước, nhưng không thèm để ý, tiếp tục rửa bút lông.
Tần Yên Nhiên đã không giống như lúc trước, chỉ vì bị đối phương xem nhẹ mà dễ dàng bị chọc giận.
"Chắc ngươi nghĩ rằng cả đời này ta đều sẽ bị ngươi dẫm nát dưới chân, nhưng mà thật có lỗi, khiến ngươi thất vọng rồi."
"Ta sẽ gả cho Đại hoàng tử làm sườn phi."
"Ngươi đừng quên, thiên kim của phủ Hộ quốc công có hôn ước với Tam hoàng tử, ta đã xuất giá rồi, ngươi cảm thấy cuộc hôn ước kia sẽ rơi xuống trên đầu ai đây?"
"Các ngươi thật sự không nên đoạt binh quyên của cha ta, ta ga cho Tam hoàng tử thay ngươi, ngươi có thể song túc song phi cùng Vệ Đình, chẳng phải là vẹn toàn đôi bên hay sao? Cá và tay gấu không thể có cả hai, là do các ngươi tham lam, là các ngươi ép bức ta."
"Ngươi có muốn đoán xem, giờ phút này bệ hạ đàm luận chuyện gì cùng Tam điện hạ ở ngự thư phòng không?”
Sau khi tất cả tạp vụ lui ra, trong ngự thư phòng chỉ còn lại Cảnh Tuyên Đế và Tiêu Trọng Hoa. Trong số rất nhiều nhi tử của Cảnh Tuyên Đế, con cả Tiêu Độc Nghiệp có thực quyền lớn nhất... trợ giúp quản lý Cấm Vệ quân, con thứ Tiêu Thuấn Dương có chức quan cao nhất... đảm nhiệm chức khâm sai U Châu, con thứ ba Tiêu Trọng Hoa cũng không phải đứa được coi trọng nhất.
Sở dĩ sẽ chỉ hôn cho hắn ta cùng với Tần gia, là bởi vì Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử đều đã thành thân, cũng không thể để thiên kim chính tông của phủ Hộ quốc công mang theo binh quyền làm sườn phi cho hoàng tử.
Về phần mấy đệ đệ phía dưới, không phải bối cảnh của gia tộc mẫu phi không đủ, thì là tuổi quá nhỏ không thích hợp.
Trong mắt người ngoài, Cảnh Tuyên Đế yêu thương mình cỡ nào, nhưng trong lòng Tiêu Trọng Hoa hiểu rõ.
Hắn ta sẽ không vì cuộc hôn nhân này rơi xuống đầu mình, mà cho rằng phụ hoàng yêu thương mình cỡ nào.
Nói trắng ra là, chỉ do phụ hoàng của hắn ta không còn lựa chọn nào khác mà thôi.
Cảnh Tuyên Đế nói: "Tần Yên Nhiên xảy ra chuyện như vậy cùng đại ca con, tuy là ngoài ý muốn, nhưng cũng khiến con chịu uất ức."
Tiêu Trọng Hoa không nói gì.
Nếu lúc này nói rằng mình không thấy uất ức chút nào, thì lại có vẻ như đang hờn dỗi.
Kế tiếp, Cảnh Tuyên Đế muốn nói gì với mình, Tiêu Trọng Hoa cũng đã đoán được.
Nếu đúng như lời của nàng...
Cảnh Tuyên Đế thản nhiên mở miệng: "Ngày kết hôn đã định ra của con cùng Tần gia là vào tháng năm, mà lúc này đã là tháng tư......'
Bạn cần đăng nhập để bình luận