Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 83: Tri Lieu 3

Chuong 83: Tri Lieu 3Chuong 83: Tri Lieu 3
Hiểu lâm lớn rồi, phải làm sao để bảo vệ con mình đây?
Lúc này, ông chủ của Vinh Ân Đường cùng với một bác sĩ khác họ Dương mồ hôi đầm đìa chạy tới.
Vốn dĩ bọn họ đi cùng đường với cẩm y thiếu niên kia, nhưng thiếu niên đó đột nhiên đi nhanh hơn, làm hai người không thể đuổi kịp nên bị tụt lại phía sau vài bước.
Tuy nhiên, vừa rồi hạ nhân đó đã nói gì?
Có người đã bỏ thuốc người quyên thế nào đó?
Ông chủ Vinh Ân Đường bước qua ngưỡng cửa và nhìn thoáng qua đã nhận ra thôn nữ mập mạp trong phòng.
"Là ngươi!"
"Tào chủ tiệm, ông biết nàng ta?" Viện trưởng Thẩm hỏi.
Tào chủ tiệm nhìn Thẩm viện trưởng:
"Nàng ta là một kẻ lừa đảo. Lần trước nàng ta đến Vinh Ân Đường để lừa gạt, đã bị ta kịp thời phát hiện và đuổi nàng ta ra ngoài! Viện trưởng Thẩm, tại sao nàng ta lại ở đây? Hạ nhân bảo... vị quý nhân nào đó bị bỏ thuốc... không lẽ là nàng ta sao?"
Vẻ mặt Thẩm Xuyên đã cho Tào chủ tiệm có câu trả lời chính xác.
Tào chủ tiệm nắm chặt nắm tay, chỉ vào mũi Tô Tiểu Tiểu nói:"Ta biết rồi! Chẳng trách bệnh tình của quý nhân tới giờ vẫn không hề thuyên giảm, hoá ra là ngươi vẫn luôn âm thầm gây chuyện!"
Thẩm Xuyên nghe những lời này tỏ vẻ không quá hài lòng.
Thầy thuốc Đổng chữa bệnh cho công tử đã là chuyện của mấy ngày trước, không phải Tào chủ tiệm nói là nha đầu này đã đến đây mấy lần sao? Học viện của họ phòng bị lỏng lẻo vậy à?
Hay là nhi tử hắn ta để nha đầu này mỗi ngày đến đây hãm hại thiếu gia?
Thẩm Xuyên khàn khàn nói: "Ho Tào kia, ngươi đừng ngậm máu phun người! Nhà ngươi y thuật không thông, sao lại đổ lên đầu Tô cô nương? Tô cô nương chỉ vừa tới hôm nay thôi !"
Lần này, Thẩm Xuyên đứng về phía nhi tử mình.
Cẩm y thiếu niên nhịp chân vài cái.
Hắn ta không nói gì, nhưng chỉ một động tác nhỏ như vậy thôi đã khiến tất cả mọi người sợ hãi đều sợ hãi
Cả căn phòng lập tức im lặng.
Thẩm Xuyên mạnh dạn liếc nhìn hắn một cái, liền thấy hắn đi về phía mình, Thẩm Xuyên muốn ngừng thở, tim như muốn nhảy lên cổ họng. Người thiếu niên dừng lại trước mặt hắn ta.
Hắn ta lo lắng đến mức không thể thở được
"Tại sao ngươi lại ở đây?" Cẩm y thiếu niên hỏi.
"Ta, ta, ta..." Thẩm Xuyên lắp bắp, không biết trả lời thế nào.
"Ta tới tìm người." Tô Tiểu Tiểu đáp.
Thẩm Xuyên giật mình, sau đó mới phát hiện cẩm y thiếu niên đang nói chuyện với Tô cô nương bên cạnh.
" Ngươi cho biểu ca ta uống cái gì?" Cẩm y thiếu niên tiếp tục nói.
"Thuốc." Tô Tiểu Tiểu trả lời.
"Ngươi biết y thuật?"
"Biết một chút."
"Biểu ca ta mắc bệnh gì?"
"Bệnh phổi."
" Có thể chữa được nó không?"
" Có thể."
" Nắm chắc mấy phần?"
"Nếu bệnh nhân không có bệnh lý nên thì nắm chắc rất cao."
"Được, vậy ngươi điều trị đi."
Mọi người ở đó đều bị sốc!
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục nói:"Ta không muốn bất cứ ai làm phiền ta khi ta đang điều trị bệnh."
Đặc biệt là người tên Trường Bình kia, hắn ta quá ồn ào.
cẩm y thiếu niên nói: "Được."
"Không cho phép vây xem xung quanh."
"Được."
"Phí xem bệnh rất đắt."
" Đầu được."
Sắc mặt Tào chủ tiệm trở nên khó coi: "Cảnh công tử! Ngài đừng để bị người ta lừa! Nàng ta là kẻ lừa gạt!"
Thẩm Xuyên cười ha ha nói: "Ngươi chính là đồ lừa đảo! Sau khi nhận nhiều tiền chữa bệnh từ Cảnh tiên sinh như vậy, cuối cùng lại trị cho người ta thành nửa sống nửa chết ! Ngươi có tư cách gì mà bảo người khác là kẻ lừa đảo !"
"Ngươi!" Tào chủ tiệm nghẹn đến mức mặt đỏ bừng, cổ trở nên cứng ngắc. Hắn ta quay lại nhìn về phía cẩm y thiếu niên: "Cảnh công tử, thây thuốc Dương là một thầy thuốc nổi tiếng mà tôi mời vê từ phủ thành, ngài có chắc là muốn một tiểu nha đầu quê mùa thay mặt ông ấy chữa bệnh cho quý nhân của ngài không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận