Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2548: Vệ Tư Gặp Tô Huyen 2

Chương 2548: Vệ Tư Gặp Tô Huyen 2Chương 2548: Vệ Tư Gặp Tô Huyen 2
Lục sư huynh cười lớn: "Bát sư đệ, ngươi còn nói không phải đồng lõa với hắn? Lúc trước ta còn thắc mắc vì sao ngươi đi Nam Cương lâu như vậy cũng không bắt được hắn, bây giờ xem ra, trên người ngươi cũng có không ít mờ ám nha."
Trữ Như Phong lớn gan nói: "Ta có mờ ám gì sư phụ sẽ là người quyết định, Lục sư huynh muốn trừng phạt ta thì hãy đến chỗ sư phụ tố giác ta! Nhưng ta cũng muốn nhắc nhở Lục sư huynh một câu, sư phụ ghét nhất là đệ tử chém giết lẫn nhau, Lục sư huynh vẫn nên để sư phụ phát hiện ra tâm tư của mình thì hơn!"
Lục sư huynh hơi nheo mắt, ánh mắt đảo qua Trữ Như Phong, cũng đảo qua Ngọc Diện La Sát bị hắn ta ngăn phía sau.
"Đêm nay tha cho ngươi."
Dứt lời, hắn ta đẩy xe lăn ra ngoài, không quay đầu lại.
Cửa đá bị đóng lại.
Trữ Như Phong thở dài một hơi, thân hình cứng ngắt hơi thả lỏng.
Hắn ta xoay người, lấy ra một lọ thuốc trị thương từ ống tay áo rộng, đổ hai viên thuốc vào lòng bàn tay: "Tiểu Cửu, mau uống thuốc đi!"
Tô Huyên không uống.
Trữ Như Phong sốt ruột: "Ngươi cứng đầu với ta như thế làm gì? Uống vào sẽ thấy dễ chịu hơn đó!"
Tô Huyên suy yếu nói: "Đây là... Băng Ngọc Đan... Ngươi lấy ở đâu?"
Trữ Như Phong không biến sắc nói: "Chính là nó, sư phụ cho ta."
Tô Huyên mở to đôi mắt loang lổ máu, nhìn vê cánh tay phải cứng ngắt của hắn ta: "Ngươi tự làm mình bị thương... rồi tìm sư phụ lấy thuốc?"
Trữ Như Phong ho nhẹ một tiếng: "Ta... là ta luyện công, ngươi mau uống đi! Lít nha lít nhít mãi!"
Tô Huyên vẫn không chịu uống.
Trữ Như Phong nhìn hắn một cái thật sâu, thở dài: "Ngươi không cần lo lắng người đi cùng ngươi, Lục sư huynh không có thù hận với hắn, sẽ không tra tấn hắn, hắn bị đánh hai đòn roi... Thì sẽ giả chết, một roi rơi xuống, cả tòa địa lao đều là tiếng gào khóc của hắn, khiến đệ tử cũng không dám đánh hắn, dù sao sư phụ nói phải giữ người sống.
Nhắc tới ta liền tức giận, sao ngươi không mềm mỏng với sư phụ một chút? Nhất định phải để Lục sư huynh tra tấn thành như vậy.
Sư phụ không xử tử ngươi ngay lập tức, cho ngươi giải thích ai là người sai sử, thật ra là đang cho ngươi một cơ hội thoát tội. Ngươi tùy tiện nói ra tên ai đó, rồi cùng Đại sư huynh đi bắt cái người tên Vệ Tư đó về, bù đắp lại thanh danh liên minh sát thủ, sư phụ sẽ không giận ngươi nữa.
Tô Huyên không nói chuyện.
Trữ Như Phong khổ sở nói: "Mạng của người khác quan trọng đến vậy sao? Chuyện nhà của ngươi ta không biết nhiều, nhưng tốt xấu gì cũng là nhìn ngươi lớn lên, mọi chuyện ngươi làm không phải vì mình, hiện giờ cũng vậy, lúc trước tu luyện bí thuật La Sát cũng thế. Ta khuyên ngươi, sư phụ cũng đã nói rõ, bí thuật La Sát cuối cùng là tử, ngươi không chút do dự nói muốn học, ta không hỏi ngươi tại sao, ta chỉ hỏi một câu, có đáng không?”
"Đáng."
Tô Huyên không chút do dự.
Hơn nửa giờ leo núi, cuối cùng thì bốn người cũng leo lên đỉnh.
Lúc này trời đã gân sáng, bọn họ còn chưa kịp thở phào thì đã lập tức lẻn vào liên minh sát thủ leo lộ trình trên bản đồ.
Liên minh sát thủ chiếm cả tòa núi, so với Bách Hoa Cung còn lớn hơn nhiều, nhờ bản đồ Quỷ bà bà đưa, nếu không bọn họ phải tìm cả ngày.
Chỉ có một số ít bộ phận cơ quan của liên minh sát thủ bị thay đổi, đa phần đều phù hợp với vị trí đánh dấu của Quỷ bà bà.
Vệ Tư đi đầu, mang theo một số người hữu kinh vô hiểm tới tử lao bên cạnh được khoanh tròn bằng chu sa.
Liên minh sát thủ nổi danh hung ác, hầu như không có ai dám cướp ngục, bên ngoài tử lao chỉ có hai đệ tử canh gác.
Chỉ cần dụ bọn họ rời đi là được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận