Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 915: Nửa Đêm Cứu Mỹ Nhân 2

Chương 915: Nửa Đêm Cứu Mỹ Nhân 2Chương 915: Nửa Đêm Cứu Mỹ Nhân 2
"Đã ngất chưa?" một người trong số họ hỏi?
Một người khác cho rằng: "Nhiều thuốc mê thế đến bò cũng chết ngạt chứ đừng nói đến nữ nhân.
"Nàng ta không phải là nữ nhân bình thường, nàng ta là cháu gái ruột của Tần Thương Lan."
"Vậy thì sao? Nàng ta lớn lên trong phủ và không biết võ thuật. Nói trắng ra, nàng ta chỉ là một nữ nhân yếu đuối tay trói gà không chặt. Được rồi, đừng nói nhảm nữa nhanh chóng đưa người đi thôi."
Hai người nâng Tô Hiểu Hiểu lên xe ngựa.
"Ôi... cũng khá nặng đó!"
Xe ngựa đi đến một ngôi nhà ở vùng hoang dã.
Khi họ đang đến gần, có âm thanh bị bóp nghẹt từ xe ngựa.
Hắc y nhân đánh xe nói: "Có phải ngươi lại ngủ gật nữa không? Ta cảnh cáo ngươi, người lần này người bị bắt rất quan trọng, đừng để xảy ra vấn đề!"
Nói xong, trong xe ngựa không có phản ứng.
Hắc y nhân dừng xe mở rèm ra, chỉ thấy đồng bọn đang kinh hãi nhìn mình.
Hắc y nhân giật mình, nhìn đồng bọn rồi nhìn xuống sàn.
Tiểu bàn nha đầu nằm đây đã biến mất...
Lông mày của hắn ta nhảy lên, hắn ta nhanh chóng rút kiếm ra và chém vào cái bóng bên cạnh đồng bọn của mình.
Một bàn tay đeo găng tay bạc dễ dàng bắt được lưỡi kiếm của hắn ta.
Sắc mặt hắn ta thay đổi.
Một giây tiếp theo, Tô Tiểu Tiểu cầm lấy trường kiếm, kiếm lóe lên cổ họng đầy máu!
Tô Tiểu Tiểu nhảy xuống xe và bước qua xác chết cầm thanh trường kiếm trong tay.
Có một số hắc y nhân đang canh giữ ngoài viện.
Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ một lát, đi vòng sang một bên, trèo tường đi vào trong viện.
Nàng thực sự không chắc liệu có thể tìm thấy công chúa Huệ An ở đây hay không.
Công chúa Huệ An là mồi nhử, nhưng mồi nhử và mục tiêu có thể không giam cùng một chỗ.
Nàng ditu phòng này sang phòng khác.
Quả nhiên không có dấu vết của công chúa Huệ An.
Đột nhiên, tiếng nói chuyện giận dữ của nam nhân vang lên từ phòng nhỏ trong cùng. "Ngươi điên à? Ai cho phép các ngươi làm vậy?"
Giọng nói này...
Tô Tiểu Tiểu lặng lẽ đi về phía căn phòng và ngồi xổm ngoài cửa sổ.
Tiếp theo là giọng nói của một nam nhân trung niên: "Đại điện hạ hà tất phải kích động như vậy?
Đại điện hạ... xem ra chắc chắn là Tiêu Độc Nghiệp rồi.
Tô Tiểu Tiểu nín thở, tiếp tục nghe lỏm.
Tiêu Độc Nghiệp lạnh lùng nói: "Xác chết dưới hầm đã bị lộ, Tiêu Trọng Hoa và Đại Lý Tự phát hiện ra việc này là do Bạch Liên Giáo các ngươi làm. Nếu không thu liễm lại tránh đầu sóng ngọn gió, dù sao các ngươi cũng dã vươn tới Hoàng cung rồi! Các ngươi muốn chết sớm thì cũng đừng kéo ta theo"
Nghe ý này, thi thể dưới hầm là do Bạch Liên Giáo gây ra, nhưng không phải do Tiêu Độc Nghiệp sai khiến.
Nam nhân trung niên cười lạnh nói: "Đại điện hạ phủi sạch như vậy, chẳng lẽ người đã quên chuyện Đại Bi rồi sao?"
Tiêu Độc Nghiệp tức giận: "Ngươi còn dám nhắc đến chuyện này, ngay từ đầu ngươi đã hứa với ta rất nhiêu, nói nhất định sẽ giúp ta trừ khử Tần Giang và Tần Triệt. Nhưng kết quả thì sao? Hai người bọn họ đều còn sống khỏe mạnh! Còn ta suýt thì đã bị lộ!"
Nam nhân trung niên im lặng một lúc, giọng điệu trở nên ôn hòa hơn: "Chuyện này quả thực Bạch Liên Giáo chúng ta sơ suất, lần sau ta sẽ chọn ra một nhóm cao thủ lợi hại hơn để dâng cho Đại điện hạ."
Tiêu Độc Nghiệp chán nản nói: "Không cần, ta đã bị phụ hoàng cách chức, ta không còn là Phó thống lĩnh cấm vệ quân nữa, dù có muốn xếp người vào cũng không thể xếp được nữa."
Nam nhân trung niên mỉm cười hỏi: "Đại điện hạ có muốn phục chức không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận