Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2050: Siêu Cấp Cung Chiêu Nhi Tử 2

Chương 2050: Siêu Cấp Cung Chiêu Nhi Tử 2Chương 2050: Siêu Cấp Cung Chiêu Nhi Tử 2
Ngũ Hổ đã đáp xuống trên vai y, ngoan ngoãn nép mình lại.
Thừa tướng Hồng Lô chỉ mới đến Vương Đô, còn chưa gặp Tạ Cẩn Niên.
Mà Tạ Cẩn Niên suy đoán ra thân phân của ông ta là nhờ vào quan phục.
Tạ Cẩn Niên thì mặc trang phục Nội thị, vẻ ngoài lại tuấn tú, vóc người cao lớn, toàn thân toát ra khí phách khí khái làm cho hai mắt người ta phải sáng rỡ.
Thừa tướng Hồng Lô đang nghĩ xem đối phương là ai, một ngự lâm quân Nam Cương đã cất tiếng chào hỏi: "Cẩn công công."
Tạ Cẩn Niên gật đầu.
Thừa tướng Hồng Lô tới Nam Cương để làm công khoá, dọc đường đi đã thu thập tin tức về quan trường Nam Cương, bao gôm bốn đại gia tộc cùng với tám bộ lạc, cũng có cả những tâm phúc bên người Nam Cương Vương.
Thừa tướng Hồng Lô chắp tay: "Hoá ra là Cẩn công công."
Tạ Cẩn Niên chắp tay, khom người thi lễ một cái: "Vương đại nhân không cần khách khí, chuyện hôm nay là sơ suất của chúng ta, ta sẽ bẩm rõ với bệ hạ, tin rằng bệ hạ nhất định sẽ điều quân tinh nhuệ, sớm ngày đưa công chúa Đại Chu trở về."
Thừa tướng Hồng Lô lo lắng nói: "Làm phiền rồi."
Bỗng nhiên, tên thị vệ Đại Chu kia lại tới gần, thì thâm nói nhỏ một câu với Thừa tướng Hồng Lô.
Thừa tướng Hồng Lô liếc nhìn Tạ Cẩn Niên một cách kỳ quái: "Thủ hạ của ta nghe nói, người nọ chỉ tội Thánh Nữ chính là chủ mưu đứng sau màn, không biết có chuyện như vậy không?”
Tạ Cẩn Niên ung dung không sợ hãi nói: "Đúng là người đó đã nói như vậy, là vu oan hay là sự thật, sau khi xác minh chắc chắn sẽ cho Đại Chu một lời giải thích." "...
Hai khắc sau, trong một điện phụ ở Nam Cương Vương cung, Thánh Nữ yết kiến Nam Cương Vương.
Nam Cương Vương cho cung nhân thị vệ lui xuống, chỉ để Tạ Cẩn Niên ở lại.
Liên quan đến chuyện đã rảy ra, Tạ Cẩn Niên bẩm báo lại với Nam Cương Vương không thiếu một chữ, kể cả lời buộc tội của Vệ Tư với Thánh Nữ.
Nếu đổi lại là người khác, không ai có thể có đủ tự tin để buộc tội Thánh Nữ, cho dù có buộc thì cũng phải cân nhắc đến giọng điệu, hoặc thêm mắm dặm muối đôi chút - có thể mình đã nghe nhầm gì đó.
Tạ Cẩn Niên lại không làm thế.
Y thấy sao nói vậy. Ngay cả chuyện Vệ Tư chạy đi ngay dưới mí mắt Thánh Nữ, y cũng bẩm rõ.
Nam Cương Vương ngôi trên toạ ỷ bao phủ dưới ánh hoàng hôn, trâm giọng hỏi Thánh Nữ: "Ngươi có lời gì muốn nói?"
Thánh Nữ đau đầu.
Sao gần đây có nhiều chuyện phải bận tâm thế chứ?
Trong nhà có vụ gièm pha, tiến cung lại phải phải gánh oan uổng.
Thánh Nữ cau mày nói: "Khởi bẩm bệ hạ, ta cũng không biết người nọ là Vệ tư."
Nam Cương Vương nghiêm nghị nói: 'Ông ta đi ngang qua xe ngựa của ngươi, ngươi dám nói không nhìn thấy hắn?"
Thánh Nữ đáp: "Vết thương của ta vẫn chưa lành, đã một đêm không ngủ, nhắm mắt dưỡng thân trên xe ngựa, không để ý."
Đây là nói thật.
Nếu nàng ta biết người kia là Vệ Tư, nàng ta đã sớm khống chế đối phương lại rồi, cớ sao lại để ông ta trốn chứ?
Ánh mắt sắc bén của Nam Cương Vương rơi trên khuông mặt Thánh Nữ, tựa như đang hán đoán thật giả trong lời nói của nàng ta.
Tạ Cẩn Niên không nói lời nào.
Lúc đã mở miệng, y sẽ không do dự.
Mà khi không mở miệng, y cũng sẽ không hé răng.
Nam Cương Vương từ tốn nói: "Không phải ngươi nói Vệ Tư đã không thể nói nữa sao?"
Sau khi uống thuốc, con rối của điện Thánh Nữ sẽ dân mất đi cảm xúc và khả năng nói chuyện, cho đến khi cuối cùng sẽ biến thành một cái xác không hồn.
Quá trình này ngắn thì nửa năm, dài nhất cũng không quá hai năm.
Nhưng Vệ Tư đã uống thuộc năm năm, lại vẫn có thể mở miệng nói chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận