Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 557: Giám Định Cha Con 4

Chương 557: Giám Định Cha Con 4Chương 557: Giám Định Cha Con 4
Hắn ta vung ngược tay lên, nhẹ nhàng đánh rơi cây gậy của mấy người còn lại.
Mấy người thấy hắn ta như vậy không dễ chọc, trao đổi ánh mắt với nhau, xoay người chạy mất.
Lão gia tử thở dài một hơi.
Tô Mạch nhìn ông ta, tháo mũ xuống, lên tiếng chào hỏi: "Nhị thái gia."
Tô Tiểu Tiểu hơi nghiêng đầu, cũng nhận ra ông ta rồi, chính là nhị thái gia Tần gia đã từng gặp trên đường phố lớn lần trước, là Tần Hải biểu đệ ruột của Tần Thương Lan.
Lúc đó Tô Tiểu Tiểu đang ngồi trên xe ngựa, không chắc chắn Tần Hải có nhìn thấy nàng hay không, dù sao thì nàng đã nhìn thấy Tần Hải rồi.
Tần Hải cười ngượng ngùng: "La ngươi sao, a? Vị này là-"
Tô Tiểu Tiểu đội mũ, đã che tướng mạo lại.
Tô Mạch liền nói: "Một biểu muội."
"A...' Tần Hải quan sát Tô Tiểu Tiểu từ trên xuống dưới một lượt, không truy hỏi kỹ.
Ông ta gãi đầu một cái, ngượng ngùng nói: "Hôm nay vận may của ta không tốt, đã thua sạch bạc rồi, nhưng ngươi yên tâm, bọn họ không biết ta là ai, ta không tự nói thân phận... ngươi ngàn vạn lần đừng nói ra ngoài nha, để đại ca ta biết ta đi sòng bạc, lại mắng ta nữa."
"Được.' Tô Mạch đồng ý.
Tần Hải vỗ bả vai hắn ta một cái nói: "Cứ quyết định như vậy đi, ngươi nhất định, nhất định phải giữ bí mật thay ta. Ta đi trước đây, trở về muộn rồi, mụ nhà ta lại lải nhải..."
Tô Tiểu nghiêng đầu, nhìn bóng lưng Tần Hải rời đi như có điều suy nghĩ.
Tô Mạch lại đuổi theo về trước mấy bước, đáng tiếc, đã bị cắt đuôi rồi.
Hắn ta quay đầu lại, thấy Tô Tiểu Tiểu không đi theo, không khỏi hoi: "Muội sao vậy?"
Tô Tiểu Tiểu nhớ lại nói: "Lần đầu tiên ta đến phủ Hộ Quốc Công điều tra tin tức, phủ Hộ Quốc Công đã tăng cường phòng bị."
Tô Mạch gật đầu: "Không sai."
Liên quan đến điểm này, Tô Mạch cũng đã phát hiện rồi.
Phùng thị vệ dẫn theo ky binh mang dáng vẻ truy kích, không giống người tập kết tạm thời.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta vẫn luôn nghĩ, vì sao phủ Hộ Quốc Công đột nhiên tăng cường phòng bị. Chẳng lẽ là cái chết của tiểu thương vào hôm đó đã bứt dây động rừng rồi?"
Người nàng nói đến là tiểu thương tên Tường Tử kia.
Tường Tử hạ độc lão hầu gia thông qua lá dong, người của Tô Mạch đã điều tra người sai bảo hắn ta, trong quá trình tra hỏi bị hắn ta tóm được cơ hội uống thuốc độc tự tử.
Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói: "Nhưng hôm đó, chúng ta còn nhìn thấy một người, chính là trên đường huynh đưa ta về ngõ Lê Hoa, cũng đúng lúc trước khi ta lên đường đến phủ Hộ Quốc Công."
Một cái tên miêu tả sống động - Tần Hải.
Tô Mạch thở ra một ngụm khí lạnh: "Không lẽ muội đang nghi ngờ... nhưng ông ta lại không nhìn thấy muội, nhìn thấy muội cũng không quen muội... càng không biết muội sẽ đi điều tra tin tức...
Tô Tiểu Tiểu nói không nhanh không chậm: "Những cái này là suy đoán và phán đoán chủ quan của một mình huynh, rốt cuộc ông ta có nhìn thấy ta hay không, có nhận ra ta hay không, hay có biết ta có thể đi đến phủ Hộ Quốc Công điều tra tin tức không, chỉ có trong lòng ông ta mới hiểu rõ."
Tô Mạch đã hoàn toàn bị kinh sợ.
Hắn ta cau mày nói: "Tần Hải người này... chính là một tên ăn chơi đàn đúm, dốt nát, không có việc đàng hoàng, cả ngày chơi bời lêu lổng..."
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Vừa này cũng rất đúng dịp, chúng ta rõ ràng sắp đuổi kịp Tần Triệt rồi, sự xuất hiện của ông ta, đã làm rối loạn kế hoạch của chúng ta."
Tô Mạch yên lặng.
Tô Tiểu Tiểu cúi đầu xuống, bắt đầu tìm gì đó dưới đất.
"Muội...' Tô Mạch không hiểu nên nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
"Tìm thấy rồi." Tô Tiểu Tiểu nhặt một sợi tóc dưới đất lên, lấy ra chiếc khăn sạch sẽ gói lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận