Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1636: Sung Tôn Nữ, Khoe Khoang Tôn Nữ 1

Chương 1636: Sung Tôn Nữ, Khoe Khoang Tôn Nữ 1Chương 1636: Sung Tôn Nữ, Khoe Khoang Tôn Nữ 1
Lãnh Khuê trợn mắt giận nhìn: "Ngươi đừng có châm ngòi quan hệ Đại Chu chúng tai"
Thác Bạt Liệt trào phúng cười: "Chac chậc, Lãnh đại tướng quân, mọi người đều là người thông minh, ngươi ở chỗ ta thì cân gì phải diễn nữa? Ngươi không muốn Tần Thương Lan chết, mà phải mang đi tất cả lương thảo, để ông ta ở tri trấn đói bụng? Đã qua bốn ngày bốn đêm, không bằng chúng ta tới đoán xem, mạng của Tần Thương Lan còn ở đây không?"
Lãnh Khuê uy nghiêm lạnh băng mà nhìn ông ta.
Thác Bạt Liệt cười nói: "Lãnh đại tướng quân, ta chỉ cho ngươi thời gian ba ngày suy xét, ba ngày sau nếu ngươi không cắt vài toà thành trì này nhường cho Bắc Yến, mười vạn đại quân Bắc Yến ta tất san bằng Ung Thành! Giết sạch mỗi một tướng sĩ biên quan Đại Chu!"
Lãnh Khuê siết chặt nắm tay.
Trên đường trở về, Lãnh Khuê giục ngựa đi tuốt ở đàng trước, nghĩ đến điều kiện Thác Bạt Liệt đưa ra, vẻ mặt của ông ta hơi ngưng trọng.
Tướng lãnh tâm phúc của ông ta giục ngựa đi theo bên người ông ta, nhìn ông ta một cái, hỏi: "Đại tướng quân, ngài là đang lo lắng ba ngày sau đại quân Bắc Yến sẽ công thành sao? Chúng ta chỉ có năm vạn binh lực, sớm biết vậy, không cho Tần Thương Lan và Tô Mạch nhiều binh lực như vậy.'
Lãnh Khuê nói: 'Không sao, trong tay Đậu Kiêu còn có binh lực, ngươi đi Nghiêu Thành một chuyến, để Đậu Kiêu mang binh lại đây."
"Báo — báo 一"
Một thám báo vô cùng lo lắng dừng lại ở trước Lãnh Khuê.
Lãnh Khuê nhíu mày nhìn hắn ta một cái: "Ung Thành đã xảy ra chuyện?"
Không phải ước định ba ngày sau lại tiến công sao?
Ba ngày, cũng đủ để ông ta tập kết thế lực phân tán ở các thành trì lại.
Thám báo nói: "Không phải Ung Thành, là Nghiêu Thành! Đậu tướng quân bị người giết!"
Phó tướng tâm phúc hung hăng ngẩn ra: "Cái gì! Ai làm?"
Thám báo nói: "Một người tự xưng là tôn nữ Tần Thương Lan."
Tướng lãnh tâm phúc nhíu mày nói: "Nói bậy, tôn nữ Tần Thương Lan ở kinh thành! Nhất định là có người giả mạo! Đánh cờ hiệu phủ Hộ Quốc Công làm xăng làm bậy!"
Lãnh Khuê hỏi: "Binh lực Nghiêu Thành đâu?”
Thám báo nhỏ giọng nói: "Bị mang đi..."
Tướng lãnh tâm phúc cả giận nói: "Bị mang đi là có ý tứ gì?"
Cơ thể thám báo run run: "Chính là... Các tướng sĩ đều đi theo nàng chạy!" Tướng lãnh tâm phúc nắm tay: "Đáng giận! Kia chính là 3000 binh lực! Còn có một ngàn tinh nhuệt"
Lãnh Khuê lạnh giọng hỏi: "Trấn Vân Thủy thì sao? Quyền Phi không đến chỉ viện sao?"
"Quyền tướng quân cũng bị giết, binh của ông ta cũng bị kéo chạy... Còn có Tôn huyện lệnh và Trương tướng quân....
Thám báo nói đến cuối cùng, quả thật không có can đảm nói tiếp.
Những việc này là thế nào? Đại tiểu thư Tần gia giả kia một đường đi một đường giết, giết tâm phúc Lãnh gia đến sạch sẽ, binh lính cũng đoạt sạch sẽ.
Càng muốn mệnh chính là, những tướng sĩ đó đều tự nguyện đi theo nàng.
Lãnh Khuê áp xuống lửa giận cuồn cuộn trong lòng: "Hiện giờ bọn họ ở nơi nào?"
Thám báo run sợ trong lòng nói: "Hình như... Hướng đi Tri Trấn."
Tướng lãnh tâm phúc cười nói: "Tri Trấn? Đại tướng quân, ngươi không cần lo lắng, bọn họ đã chết một vạn binh lực, Tri Trấn chính là có hai vạn đại quân Bắc Yến, lúc này không chừng toàn bộ bọn họ đã chết dưới tay đại quân Bắc Yenl
Tri Trấn.
Một thi thể binh lính Bắc Yến cuối cùng cũng bị chở đi, cuối cùng chiến trường là được rửa sạch sẽ.
Lưu Nhân trở vê phục mệnh Tần Thương Lan.
Tần Thương Lan nói: "Tần Gia Quân sắp tới rôi, ngày mai ngươi đi Lương Sơn tiếp ứng một chút."
Lưu Nhân cả kinh: "Thật sự muốn tới? Không phải nói người Lãnh gia kia sẽ không để bọn họ qua thành sao."
Bạn cần đăng nhập để bình luận