Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1832: Đại Lão Tới 1

Chương 1832: Đại Lão Tới 1Chương 1832: Đại Lão Tới 1
Tô Tiểu Tiểu không ngờ lại nhìn thấy Lãnh Tử Lăng ở đây.
Phù Tô và Úy Trì Tu đã tận mắt nhìn thấy Lãnh Tử Lăng bị đè dưới tảng đá lớn trong mật thất, cửa đá của mật thất cũng đã đóng lại.
Theo lý thuyết thì nếu Lãnh Tử Lăng không bị tảng đá lớn đè chết cũng phải chết đói trong đó.
Tô Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ một lát thì cũng đoán ra lý do.
Xem ra suy đoán của bọn họ lúc trước hoàn toàn chính xác - Hàn thúc đi Toái Bắc Quan không chỉ vì tìm kiếm Tuyết Vực Thiên Ma mà còn vì mang di vật của Võ Đế tiên triều quay về.
Hàn thúc vào mật thất rồi phát hiện Lãnh Tử Lăng đang trọng thương trong đó nên tiện thể mang hắn ta về Thánh nữ điện luôn.
Tâm tính Lãnh Tử Lăng cứng cỏi, không dám nói vượt qua Vệ Tư nhưng tuyệt đối không phải loại dễ bị thuần phục.
Trừ phi... Lãnh Tử Lăng tự nguyện.
Có lẽ Lãnh Tử Lăng không thèm để tâm chuyện Tô Tiểu Tiểu giết Lãnh Tôn nhưng hắn ta nhất định sẽ không từ bỏ cái chết của Lãnh Chiêu.
Hắn ta muốn báo thù cho cha ruột nên mới cam tâm tình nguyện trở thành thanh đao của Thánh Nữ.
Xem ra mọi chuyện trở nên rắc rối rôi đây.
Lúc đó Lãnh Tử Lăng tận mắt nhìn thấy Phù Tô và Úy Trì Tu mang di vật của Võ Đế đi, liệu hắn ta có nói tin tức này cho Thánh Nữ không?... Hắn ta sẽ không nói!
Chắc chắn sẽ không nói!
Lãnh Tử Lăng ở biên quan nhiều năm, đã gặp Vệ Tư, thậm chí từng giao thử với ông ấy, còn được Vệ Tư khen ngợi.
Hắn ta không thể không nhận ra người trong bức tranh chính là Vệ Tư.
Lãnh gia và Vệ gia như nước với lửa, Lãnh Chiêu còn bị Vệ gia bức tử, dù không có chứng cứ xác thực nhưng có ai không đoán ra?
Các người giết cha ta thì ta cũng muốn giết cha các người!
Lãnh Tử Lăng chỉ có một ý nghĩ đó.
Từ lúc hắn ta xác định Vệ Tư còn sống, đồng thời có quan hệ với Thánh Nữ Nam Cương thì một hạt giống trả thù đã được gieo trong lòng.
Vì vậy, hắn ta sẽ không nói cho Thánh Nữ Nam Cương biết mình là ai, cũng sẽ không để Thánh Nữ biết hắn ta có quen Vệ Tư. Mà hắn ta đã không quen Vệ Tư thì tất nhiên cũng không quen Vệ Đình và ám vệ tâm phúc của hắn.
Hắn ta chỉ có thể nói với Thánh Nữ rằng có người đã mang đồ đi nhưng lại không biết bọn họ là ai.
Không chỉ Thánh Nữ đang lợi dụng Lãnh Tử Lăng mà Lãnh Tử Lăng cũng đang lợi dụng Thánh Nữ.
Thánh Nữ muốn hắn ta bắt sống Vệ Tư nhưng chắc chắn Lãnh Tử Lăng sẽ không nghe theo.
Hắn ta sẽ giết Vệ Tư!
"Bọn họ đi rồi."
Doãn Tiểu Diệp khẽ nói.
Bên trong Tàng Điển các đã không còn người ngoài nên hai người mới bước từ đằng sau giá sách ra.
Nghĩ đến hình ảnh vừa nãy, kết hợp với chuyện xảy ra gần đây với Thánh Nữ, Doãn Tiểu Diệp hỏi: "Co phải Thánh Nữ đang tìm kiếm thích khách đêm đó không?"
"Không phải." Tô Tiểu Tiểu nói rất chắc chắn.
"Sao ngươi biết?" Doãn Tiểu Diệp hỏi.
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: "Người kia thoạt nhìn không giống loại người lén lén lút lút lắm."
Doãn Tiểu Diệp nhớ lại nam tử trong bức tranh thì không thể không đồng ý.
Trên người nam tử kia toát ra phong thái chính trực, đường hoàng, oai hùng bất phàm, so với thích khách thì càng giống một tướng quân chinh chiến ngoài sa trường hơn.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Tại sao cao thủ trong Thánh Nữ điện lại lợi hại như thế?"
Doãn Tiểu Diệp nghĩ đến cao thủ mặc áo bào đen vừa rồi, nói: "Ý ngươi là những người kia à? Bọn họ khác với những cao thủ bình thường, tất cả đều là con rối, không có suy nghĩ của mình, không sợ chết cũng không sợ đau, thật sự rất giống một cái xác không hồn. Chỉ riêng điểm này cũng đã vượt trội hơn rất nhiều cao thủ rồi, ngoài ra thì bọn họ còn dùng thuốc để tăng công lực.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận