Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 839: Đình Ca Ra Tay 1

Chương 839: Đình Ca Ra Tay 1Chương 839: Đình Ca Ra Tay 1
Ba đứa trẻ hai tuổi mười tháng cuối cùng vẫn bị tước đoạt quyền lợi được nương tắm rửa một cách tàn nhẫn, hóa thân thành ba con cá muối nhỏ không có linh hồn, để mặc cha ruột lật tới lật lui.
Khi Tô Tiểu Tiểu về đến nhà, ba đứa nhỏ xếp bằng ngồi trên giường.
Rặt một kiểu nhìn thấu hồng trần, cực kỳ giống ba tòa phật Di Lặc nho nhỏ.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Sao vậy?"
Ba đứa nhỏ chắp tay trước ngực: "A di đà phật."
Tô Tiểu Tiểu: "... ?!"
Sau khi dỗ ba đứa nhỏ đi ngủ, Tô Tiểu Tiểu đi sang phòng bên.
"Vệ Đình, bọn Đại Hổ hôm nay lạ lắm."
Vệ Đình bình tĩnh nói: "Lạ chỗ nào? Trưởng thành thôi mà, chúng nói sau này không cần nàng tắm cho nữa, chúng là người lớn cả rồi."
Tô Tiểu Tiểu nửa tin nửa ngờ nhìn hắn, con nít con nôi hai tuổi mười tháng, lương tâm của chàng không đau à?
"Chuyện y quán thế nào rồi?" Vệ Đình lập tức chuyển đề tài.
Tô Tiểu Tiểu ngồi xuống đối diện hắn: "Ta đã ra tay, chàng nói có thất bại nổi không? Chờ xem, ít thì ba ngày, nhiều thì năm ngày, tất có kịch hay!"
Ngoài sân truyền đến giọng nói của Tô Thừa: "Con gái, dầu đèn trong nhà sắp dùng hết rồi, cha đi mua đây!"
Tô Tiểu Tiểu đứng dậy nói: "Cha, để con đi cho!"
Vệ Đình tỏ vẻ hắn cũng muốn đi, Tô Thừa nghĩ ngợi, bảo hai vợ chồng cùng đi.
Cửa hàng dầu đèn phố Trạng Nguyên đã đóng cửa, chỗ khác thì hơi xa.
Mấy ngày gan đây Tô Thừa huấn luyện rất vất vả, Tô Tiểu Tiểu thấy may vì mình và Vệ Đình xung phong đi mua hộ ông.
Đi được nửa đường, một chiếc xe ngựa chạy ngang qua trước mặt.
Có lẽ vì bị ám ảnh sự cố vừa rồi, hai người vô thức nhìn thoáng qua xe ngựa.
Trong xe có một cô nương che mặt.
Vệ Đình không có hứng thú với nữ nhân xa lạ, còn Tô Tiểu Tiểu thì nhìn kỹ hơn tí.
"Không thể nào... lại chạy ra à?"
"Người nàng quen?" Vệ Đình hỏi.
Xe ngựa đã lướt qua vai, re vào một con đường khác. Tô Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ một lát, không lập tức trả lời Vệ Đình mà hỏi: "Chàng biết năm đó tại sao Nam Dương Vương tạo phản không?"
Vệ Đình nói: "Đoạt lại ngôi vị hoàng đế."
Tô Tiểu Tiểu lại hỏi: "Vậy chàng... có nghe đồn đãi gì về Nam Dương Vương và Thái Hoàng Thái Hậu không?"
"Có nghe, sao đột nhiên nàng lại hỏi cái này? Nàng cũng từng nghe qua rồi?"
"Sư phụ ta Phù lang trung là con trai của Phù thái y, năm đó Phù thái y chẩn ra hỉ mạch ở Chiêu Dương điện nên mới xảy ra chuyện."
Chuyện này đến Vệ Đình cũng không biết.
Vệ Đình nhíu mày: "Hi mạch? Cốt nhục của Nam Dương vương?”
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nếu là hỉ mạch của Thái Hoàng thái hậu, vậy chỉ có thể là của Nam Dương Vương."
Vệ Đình trầm ngâm một lát: "Người trong xe ngựa vừa rồi chẳng lẽ là Thái hoàng thái hậu?"
Ặc... mạch não của chàng xoay chuyển nhanh như vậy sao?
Kiểu suy đoán to gan này cũng dám có?
Không hổ là tướng công của tai
Hai vợ chồng trao đổi một ánh mắt.
Vệ Đình: "Dầu đèn..."
Tô Tiểu Tiểu: "Mua sau!"
Vệ Đình thi triển khinh công, mang theo Tô Tiểu Tiểu đuổi theo chiếc xe ngựa kia.
Lần trước Bạch Hi Hòa nói xuất cung để tìm đệ đệ, Tô Tiểu Tiểu dù nghi ngờ nhưng vì đang ở ngay trước mặt công chúa Tĩnh Ninh nên nàng không truy hỏi tận gốc rễ.
Lúc này cuối cùng cũng có cơ hội điều tra xem người khiến bà ấy lần lượt bất chấp sinh tử để xuất cung là ai.
Vệ Đình mang theo Tô Tiểu Tiểu đáp xuống nóc nhà: "Hình như họ nhận ra mình bị bám đuôi nên đang đi đường vòng.'
Tô Tiểu Tiểu cúi thấp người.
Hai người làm tổ trên nóc nhà rất lâu, có lẽ cảm thấy đã an toàn nên họ bắt đầu chạy xe về hướng đông nam.
Vệ Đình rút kinh nghiệm, bám theo từ xa.
Xe ngựa dừng lại trước một ngôi nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận