Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1404: Tô Huyên 1

Chương 1404: Tô Huyên 1Chương 1404: Tô Huyên 1
Ngũ hổ kẻ phản bội này, không chỉ có học được kiếm ăn ở chỗ Tô Tiểu Tiểu, còn thường thường bay trở về cọ đầu Tô gia đòi ăn, Tô Huyên và Tô lão phu nhân cho ăn nhiều nhất.
"Tứ biểu ca..." Tô Tiểu Tiểu như suy tư gì đó.
Tô Li xua tay: "Không nói với muội, ta phải đi giết gia hỏa kial"
Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt nói: "Chỉ công phu mèo quào này của ngươi, vẫn là đừng vội vàng tặng đầu cho người ta."
"Này, muội xem thường ai vậy? Tốt xấu gì ta còn có công phu mèo quào, muội có sao? Ngay cả khinh công muội đều không biết —"
Hắn ta còn chưa dứt lời, Tô Tiểu Tiểu xoay người, nhún mũi chân, bay lên đại thụ trong viện.
Tô Li trợn mắt há hốc mồm.
Không phải chứ, nha đầu này học được khinh công bao giờ?
Rõ ràng mấy ngày này ba nam nhân trong phủ bị đánh mấy lần, ngay cả chính mình cũng bị đại ca kéo làm cái đệm thịt người...
Tô Tiểu Tiểu lại bay đến cây đại thụ khác, nhướng mày nhìn về phía Tô Li: "Thế nào? Khinh công cả ta vẫn không kém chứ?"
Mới học mấy ngày, lại đã học được, rốt cuộc nha đầu này là biến thái gì?
Tô Li tuyệt đối không thừa nhận lúc trước mình học khinh công không nhanh bằng Tô Tiểu Tiểu.
"Trời, ghê gớm vậy?" Tô Li vuốt mặt.
Ba đứa nhỏ lộc cộc chạy tới, mới vừa rồi bọn họ thấy mẫu thân bay tới bay lui từ xa, mẫu thân thật là lợi hại!
Ba người hưng phấn nhảy lên.
"Lại một lần nữa! Lại một lần nữa!"
"Được! Nhìn!" Tô Tiểu Tiểu nhoẻn miệng cười, dồn khí đan điền, nhắm chuẩn mái hiên đối diện, vèo một chút lướt lên!
Congl
Nàng đụng phải mái hiên ngang người, luống cuống tay chân mà lay vài cái, không bắt được bất cứ thứ gì, rơi xuống.
Tô Li:”...
Ba đứa nhỏ: '..."
Tô Tiểu Tiểu nằm ở trên cỏ, đều không đứng dậy nổi. Nàng nhịn xuống cảm giác cứng ngắc cả người tan thành từng mảnh, cắn răng uy hiếp nói: "Lần, lần này không tính... Đều quên cho tai"...
Khinh công của Tô Tiểu Tiểu ở vào giai đoạn lúc linh lúc không linh, ở sau khi đâm tường không biết bao nhiêu lần, rốt cuộc thành công thăng... À không, bay lên.
Ba đứa nhỏ đặc biệt cổ động mà vỗ tay.
"Mẫu thân thật soái! Mẫu thân thật soái!"
Quả thực Tô Li không muốn nhìn.
Nhưng ngẫm lại lúc ấy mình sơ học khinh công, hình như còn thảm hơn nha đầu này, răng cửa đều rơi hai cái... May mà là răng sữa.
Tô Li làm bộ làm tịch nói: Kem xa ta lúc trước."
Tô Tiểu Tiểu: Không giả vờ sẽ chết sao?
Sau khi ba đứa nhỏ ngủ, Tô Tiểu Tiểu áp tải Tô Li vê phủ Trấn Bắc Hầu, không sai, là áp, bằng không tiểu tử này nhất định sẽ chạy tới đánh lộn.
Hình như Tô Huyên còn đang châm đèn đọc đêm, bóng dáng cao dài, khí chất như trúc, quả nhiên là mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song.
Tô Tiểu Tiểu kéo Tô Li vào nhà: "Tứ biểu ca, giao người cho huynh, trong hắn, đừng để cho hắn đi ra ngoài đánh lộn."
Tô Huyên hơi mỉm cười: "Được."
Tô Li hừ hừ, nhỏ giọng nói thầm: "Tứ ca trông được ta mới là lạ."
Tô Huyên gọi một đội thị vệ lại đây, vây sân chật như nêm cối.
Tô Li: ”...
Tô Tiểu Tiểu nói: "Tứ biểu ca, ta có lời muốn nói với huynh."
Tô Huyên buông sách vở, đi vào bóng cây loang lổ trong viện với Tô Tiểu Tiểu.
Đêm đã khuya, trong phủ yên tĩnh một mảnh.
Ánh trăng cũng yên tĩnh mà chảy xuôi, kéo đầy đất ở trong sân.
Tô Tiểu Tiểu đi thẳng vào vấn đề: "Hôm Nay tứ biểu ca là mang riêng Ngũ Hổ đi chợ đen thành nam? Tứ biểu ca biết Nam Dương Vương trốn ở vùng kia, cho nên để Ngũ Hổ đi tìm ông ta.
Tô Huyên cười mà không nói.
Tô Tiểu Tiểu không hỏi hắn ta làm sao mà biết được, mỗi người đều có bí mật của mình, nếu hắn ta không muốn nói, chính mình hỏi cũng vô dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận