Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 770: Đánh Tân Giang Toi Bời 3

Chương 770: Đánh Tân Giang Toi Bời 3Chương 770: Đánh Tân Giang Toi Bời 3
Tần Giang tiếp nhận ngọc ban chỉ, đeo ở ngón cái của mình.
Tần Giang đi vệ sinh trở về, trực tiếp lên đài luận võ.
Tô Thừa cũng tính đi qua.
Tô Tiểu Tiểu dừng một chút, gọi ông lại: "Phụ thân.......
Non nửa khắc sau, kẻng đồng gõ vang, ván thứ ba tỷ thí chính thức bắt đầu.
Lúc này Tần Giang dùng không phải trường thương, mà là bảo kiếm.
Ông ta phát hiện Tô Thừa am hiểu công kích gần người, mà trường thương ở trong chiến đấu gần cũng không chiếm cứ ưu thế, trường kiếm càng lợi cho khắc chế đại đao của Tô Thừa.
Thương pháp của Tần Giang là Tần Thương Lan truyền thụ, kiếm pháp thì kế nghiệp lão hầu gia.
Lấy tố chất thân thể của Tần Giang, càng thích hợp thi triển trường kiếm uyển chuyển nhẹ nhàng.
Ván thứ hai không dùng trường kiếm, một là ông ta tự giác không cần phải, hai cũng là ông ta hy vọng dùng võ công Tần Thương Lan dạy chính mình tới đánh bại Tô Thừa.
Đáng tiếc thất sách.
Tần Giang lạnh lùng nhìn vê phía Tô Thừa đối diện: "Một ván này, ta sẽ không cho ngươi bất kì cơ hội gì.
Tô Thừa kiêu ngạo nói: "Lão tử cho ngươi dùng đến cơ hội? Đã quên là ai đá ngươi xuống sao?"
Mặt Tần Giang tối sâm.
Khóe môi Vệ Đình không dấu vết cong lên, hắn tiếp tục phẩm trà.
Tiêu Độc Nghiệp cười như không cười hỏi: "Vệ đại nhân cảm thấy một ván này, sẽ là do ai thắng được?"
Vệ Đình lạnh nhạt nói: "Đại điện hạ cho rằng sao?"
Tiêu Độc Nghiệp cười: "Ta sao, thật ra cảm thấy phần thắng của hai người một nửa, thiên phú của Tô Thừa rõ ràng mạnh hơn Tần Giang, đáng tiếc ở nông thôn trì hoãn ba mươi năm, ông ta và Tần Giang chênh lệch không phải một tháng ngắn ngủn có thể đền bù."
Vệ Đình nói: "Đại điện hạ, đánh cuộc, Tô Thừa có thể thắng."
Tiêu Độc Nghiệp buồn cười nói: "Tiền đặt cược?”
Vệ Đình nghiêm mặt nói: "Năm ngàn lượng.'
Tiêu Độc Nghiệp lạnh nhạt cười: "Nói trước, chỗ ta không cho nợ, muốn đánh cuộc, lấy ngân phiếu ra trước." Vệ Đình dừng một chút, quay đầu nhìn một bên, mặt không đổi sắc nói: "Tam điện hạ, mượn chút bạc tiêu?”
Tiêu Trọng Hoa: ”...'
Kẻng đồng gõ vang, ván thứ ba bắt đầu.
Có kinh nghiệm một ván trước, lúc này không ai còn dám nói Tần Giang nhường Tô Thừa.
Cũng không nói được, hôm nay Tô Thừa giết điên rồi, vừa lên đã nhanh chóng cướp đi quyền khống chế, đè nặng Tần Giang dừng lại.
Tần Giang thật sự là chưa thấy qua đấu pháp không theo kịch bản như thế, từng chiêu thức xấu muốn chết, lại cứ khiến người không thể nào chống đỡ.
Nếu nói ván thứ hai, hai người còn có tới có lui, một ván này, Tô Thừa căn bản không cho Tần Giang cơ hội ra chiêu.
Đây là mối thù giết nương, là thương tử chi hận!
Là lửa giận không thể tiêu tan ở đáy lòng Tô Thừal
"Thừa Nhi hắn...' Lão hầu gia nhìn mắt đỏ của Tô Thừa, trong lúc hoảng hốt như rõ ràng cái gì đó.
Vẻ mặt Tần Thương Lan cũng trở nên đã phức tạp lại kích động.
Ông ấy âm thầm nắm chặt nắm tay.
Tô Thừa đá một chân lên ngực Tần Giang, Tần Giang ngã mười bước xa ở trên đài luận võ, quần áo đều bị mài rách!
Tần Giang phun ra một búng máu, ông ta giơ tay lau vết máu khóe miệng, lạnh lùng nhìn Tô Thừa một cái.
Tô Thừa lại đạp một chân lên ngực ông tal
"Phụ thân!" Tân Yên Nhiên hoa dung thất sắc.
Tần Giang xoay tròn, tránh đi chân của Tô Thừa.
Sau đó, ông ta nâng kiếm chém.
Nếu không tránh né kịp, thế nào cũng phải bị ông ta chém xuống một chân!
Tô Thừa quỳ một gối xuống đất, trường đao đâm lên!
Kengl
Mũi đao tỉnh chuẩn dừng ở trên mũi kiếm Tần Giang, chỉ nghe được một tiếng giòn vang, kiếm của Tần Giang cũng bị đại đao của Tô Thừa đánh nát!
Mọi người trợn tròn mắt.
Không phải chứ?
Lại nữa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận