Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2234: Truc Xuat Khoi Gia Mon 1

Chuong 2234: Truc Xuat Khoi Gia Mon 1Chuong 2234: Truc Xuat Khoi Gia Mon 1
Trình Tang mang theo uy áp nhìn về phía Ta Van Hạc: "Ngươi có thể nuôi tình nhân, nuôi nhi tử thỏa thích, nhưng đừng mơ tưởng dùng bạc của ta nuôi! Ngươi nuốt vào bao nhiêu, đều phải nhổ ra cho ta không thiếu một đồng, nhổ không ra, vậy chờ ăn cơm tù ở nha môn đi!"
Tạ Vân Hạc hô phong hoán vũ đã ba mươi năm, hết thảy đều nắm ở trong lòng bàn tay, thành công quá nhiều lần, dân dần đã dưỡng thành tính tình hành sự không sợ hãi.
Nhưng mà giờ khắc này, ông ta thật sự sợ hãi.
Ông ta không thể mất đi hết thảy ở Trình gia.
Ông ta buông nhi tử, cầu xin Trình Tang: "Phu nhân, ta sai rồi! Ta chỉ là... Ta chỉ là quá nhớ thương Vi Vi, Trình Liên lại không thể sinh, ta mới muốn có thêm một đứa bé..."
Trình Tang giận không kiêm được nói rằng: "Đừng nhắc tới Vi Vị! Ngươi không xứng!"
Bà không muốn nghe những lời giả dối của Tạ Vân Hạc nữa, bà ngại phiên, còn cảm thấy ghê tởm.
Bà ném giấy hưu phu tới trước mặt của Tạ Vân Hạc.
Kể từ hôm nay, bà và Tạ Vân Hạc không còn quan hệ.
Sau đó, bà nhìn về phía Trình Liên: "Đừng tưởng rằng ngươi ở đây khóc lóc bán thảm thì ta sẽ không xử lý ngươi."
Trình Liên ủy khuất lên án nói: "Tỷ tỷ, ta đã đáng thương như vậy, ngươi còn muốn thế nào?"
Trình Tang nhàn nhạt nhìn bà: "Ngươi đáng thương đâu có liên quan gì tới ta?"
Trình Liên hung hăng nghẹn họng.
Trình Tang nhìn phía Tam thúc công, thái độ vẫn ôn hòa: "Tam thúc công."
Tam thúc hiểu ý, lấy một cuốn sổ từ trong hộp gỗ ra.
Mọi người chăm chú nhìn kỹ, thất kinh.
Gia phả?
Tam thúc công vậy mà đã lấy gia phả trong từ đường ra?
Gia phả là thứ quý giá trọng yếu của Trình gia, do người đặc trách trông coi, người bình thường không tư cách động vào nó.
Tam thúc công tự mình đặt gia phả trước mặt của Trình Tang: “Gia chủ."
Trình Tang mở ra gia phả, lật tới trang của Trình Liên.
Tô Tiểu Tiểu đặc biệt lanh lợi đưa qua một cây bút lông.
Trình Tang cầm bút dứt khoát gạch tên Trình Liên.
Trình Liên đột nhiên biến sắc: "Tỷ tỷ! Ngươi không thể đối xử với ta như vậy! Ta là muội muội ruột của ngươi!"
Trình Tang không thèm đếm xia mà nói: "Hiện tại mới nhớ ngươi là muội muội ta?”
Mi Cơ liền nói: "Đúng vậy, lúc ngươi treo lên giường tỷ phu thì sao không nhớ? Hai chất nữ của mình thì sao không nhớ? Chiếm lấy sản nghiệp của tỷ tỷ mình sao không nhớ? Không ngờ toàn bộ chỗ tốt đều để ngươi chiếm, vậy mà đều để cho người khác ăn? Ta nhổ vào! Không biết xấu hổi"
Lời này của Mi Cơ không chỉ mắng Trình Liên, còn mắng những kẻ cấu kết với bà ta làm việc xấu trong khoảng thời gian Trình Tang phát điên.
Không ít trưởng bối trong tộc ngượng ngùng, đến rắm cũng không dám thả.
Trình Liên lê đầu gối đi tới, nắm vạt áo Trình Tang, nước mắt tuôn ra như suối khóc ròng nói: "Tỷ tỷ ta sai rồi, ta thực sự biết sai rồi! Ngươi tha thứ cho ta một lần, muội muội cũng không dám nữal"
Thần sắc Trình Tang không có chút nào dao động.
Bà ngả người ra phía sau, dựa vào lưng ghế dựa, khoan hồng lấy ra một cây đoản kiếm từ trong tay áo ném cho Trình Liên.
Trình Liên nhìn đoản kiếm rơi trên tay áo, mặt ngẩn ra, sợ hãi ngẩng đầu nhìn về phía Trình Tang: "Tỷ tỷ, ngươi làm cái gì vậy?"
Trình Tang trên cao nhìn xuống phía nàng ta: "Đây là nhân từ sau cùng của tỷ tỷ dành cho ngươi."
Trình Liên ném đoản kiếm trên tay xuống đất, giống như ném thứ gì đó phỏng tay:
"Ta không muốn! Ta không muốn tự mình kết thúc! Ta không muốn chết! Ta không muốn chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận