Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1577: Hồi Môn 3

Chương 1577: Hồi Môn 3Chương 1577: Hồi Môn 3
Tô Tiểu Tiểu tự mình dẫn ba tiểu gia hỏa ngồi trên xe ngựa đi Tần gia.
Nửa đường, nàng nhớ lại hôm nay Quốc Tử Giám không nghỉ, để A Phúc thuận đường đi bên kia một chuyến.
A Phúc ngừng xe ngựa ở ngõ nhỏ gần đó, cầm ghế xe đặt xuống: "Thiếu phu nhân là muốn đi gặp tiểu công gia sao?”
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: 'Ừ, ta đi xem Nhị Cẩu, đã lâu không gặp nó, không biết nó cao không."
Lúc này đúng là canh giờ Quốc Tử Giám nhập học, giám sinh lục tục đi vào rất nhiều.
Tô Tiểu Tiểu tìm kiếm Tô Nhị Cẩu ở đám học sinh.
Bỗng nhiên, phía sau vang lên một giọng nói quen thuộc của nam tử trẻ tuổi:
“Tô cô nương, là ngươi sao?”
Tô Tiểu Tiểu xoay người lại, thấy một thư sinh mặt mày thanh tú, mặc giam phục Quốc Tử Giám, một thân khí chất thư hương, nho nhã lỗi lạc.
"Thẩm Xuyên?" Nàng nhẹ giọng nói.
Nghe được giọng nói quen thuộc đến không thể lại quen thuộc hơn, đáy mắt Thẩm Xuyên nảy lên vui mừng nồng đậm: "Thật sự là ngươi?"
Hắn ta đánh giá nàng trên dưới: "Ngươi... Ngươi gầy nhiều như vậy, thiếu chút nữa ta không dám nhận!"
Phải biết rằng, lân đầu tiên hắn ta gặp nàng, nàng vẫn là thôn cô béo 200 cân, vừa đứng trên đường cái, béo đô đô lại tròn vo.
Thẩm Xuyên cũng không trông mặt mà bắt hình dong, bằng không lúc trước cũng sẽ không trở thành bằng hữu với nàng, nhưng, thật sự thấy nàng gầy xuống, biến thành một mỹ nhân không hơn không kém, hắn ta cũng nhịn không được thay nàng vui mừng.
Lúc trước ở trấn trên, chỉ bởi vì lớn lên béo, nàng không thiếu bị người xem thường và cười nhạo.
"Ngươi còn nhớ rõ ta sao?" Hắn ta hỏi.
"Nhớ rõ." Tô Tiểu Tiểu mỉm cười gật đầu: "Nhi tử viện trưởng thư viện Ngô Đồng, lần đầu tiên gặp mặt là ở Cẩm ký, ta cứu một hài tử bị nghẹn thức ăn, ngươi ở trên lầu thấy ta, ta chưa thấy được ngươi, ngày hôm sau ta bày quán ở cửa Cẩm ký, ngươi mua mười cái bánh, hỏi ta vì sao không tặng ngươi một cái, còn nói lúc trước mua sáu cái ta đều tặng, ta nói đó là khai trương làm ăn, ngày mai ngươi tới đầu tiên, ta tặng ngươi."
"Sau đó ta thật sự tới đầu tiên, lần đó ta thật sự đợi thật lâu, còn bị phụ thân ta mắng một trận."
Thẩm Xuyên tiếp lời nàng nói, bỗng nhiên cười, nàng thuộc mà nói bọn họ trải qua quen biết như lòng bàn tay, khiến hắn ta có một loại ảo giác như đã mấy đời.
Tô Tiểu Tiểu nhìn giam phục Quốc Tử Giám của hắ tan: "Ngươi tới Quốc Tử Giám học?"
Thẩm Xuyên cười nói: "Ta là Giải Nguyên Thanh Châu, được tiến cử vào Quốc Tử Giám."
Tô Tiểu Tiểu tự đáy lòng nói: 'Chúc mừng, nhất định Thẩm viện trưởng rất vui mừng."
Nàng nhớ rõ Thẩm viện trưởng từng làm quan ở Hàn Lâm Viện, quan hệ không tồi với Tiêu Trọng Hoa, lúc trước Tiêu Trọng Hoa đi Thanh Châu sinh bệnh nặng, chính là ở thư viện Ngô Đồng của ông ấy dưỡng bệnh.
Thẩm Xuyên dẫn theo nàng đi chữa bệnh cho Tiêu Trọng Hoa, bởi vậy nàng quen biết Tiêu Trọng Hoa và Cảnh Dịch.
Thẩm Xuyên từng đi phủ học đọc sách, có thời gian trạng thái của hắn ta không được tốt, Tô Tiểu Tiểu từng lo lắng cho hắn ta một lần, nhưng lần thứ hai gặp hắn ta chính hắn ta đã điều chỉnh lại.
Hắn ta là một người có nội tâm cường đại, hắn ta có thể thi đậu Giải Nguyên Tô Tiểu Tiểu cũng không ngoài ý muốn, có một số người chú định không phải vật trong ao.
Dung mạo của Thẩm Xuyên không có gì biến hóa, trong ánh mắt có thêm vài phần thâm sâu và trưởng thành, rốt cuộc là người từng có kinh nghiệm.
Kỳ thật Thẩm Xuyên có rất nhiều lời muốn nói với Tô Tiểu Tiểu, nhưng nhất thời lại không thể nào hỏi.
Hắn ta há miệng thở dốc: "Ngươi là tới tìm Nhị Cẩu sao?"
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Các ngươi đã gặp nhau?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận