Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 213: Trở Nên Xinh Đẹp 1

Chương 213: Trở Nên Xinh Đẹp 1Chương 213: Trở Nên Xinh Đẹp 1
Nhưng Tô Ngọc Nương lại nói: 'Mạng sống của Tô Ngọc Nương ta chẳng lẽ không đáng giá mấy lạng bạc này sao?"
Tô Ngọc Nương nắm chặt trong tay mấy đồng tiền khám bệnh, Tô lão gia tử một đồng cũng không đưa cho Phương thị.
Khuê nữ xuất giá xong thì không được coi là người trong nhà nữa, một số chuyện sẽ không được biết, khiến nhiêu nữ nhân cảm thấy buồn bã và bất lực. Nghĩ đến việc Tô Tiểu Tiểu cũng đã thành hôn nhưng vẫn luôn vô cùng thân thiết với nhà nương thân, Tô Ngọc Nương cảm thấy ghen tị từ tận đáy lòng.
Phương thị bưng một bát cháo gạo kê đường đỏ vào phòng, được nấu theo công thức của Tô Béo Nha chỉ, không thêm quá nhiều đường đỏ.
Tô Ngọc Nương đang đọc sách công thức nấu ăn do Tô Béo Nha viết, nói là sách công thức nhưng thực ra bên trong chỉ có vài từ, còn viết hơi cẩu thả, cách nấu hầu như là do Tô Béo Nha đọc cho họ.
Nàng thực sự nghi ngờ rằng Tô Béo Nha chỉ muốn lừa tiền khám bệnh một cách quang minh chính đại.
Nàng gả sang thôn Tiên Y, trong nhà có người đọc sách, nên nàng không chỉ đọc được vài chữ, mà còn có thể viết được.
Tô Béo Nha vậy mà thực sự biết viết.
Tô Cẩm Nương cau mày, lần trước Tô Béo Nha đọc câu đối đã gây ấn tượng lớn với dân làng, nếu dân làng biết rằng nàng ấy cũng có thể viết ...
Sao Tô Béo Nha có thể biết viết chữ được?
Tô Cẩm Nương cảm thấy hoảng sợ trong lòng.
Phản ứng của Phương thị không lớn lắm, Tô Béo Nha vốn dĩ có nhiều sở trường như vậy, có thêm vài cái cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Điêu khiến nàng ấy cảm thấy kỳ lạ là sau khi sinh hài tử không phải là nên uống nhiều nước đường đỏ ư? Vì sao Tô Béo Nha lại nói rằng uống nhiều đường đỏ thì không tốt.
"Chỉ cho một thìa đường, con nếm thử xem có vừa miệng không?" Phương thị múc một thìa cho Tô Ngọc Nương.
Tô Ngọc Nương uống một ngụm, thấy cũng được: "Để con tự mình ăn đi."
"Con thực sự không muốn thêm chút đường à?" Phương thị hỏi.
"Không phải Tô Béo Nha nói chỉ cân cho một thìa đường thôi sao?" Tô Ngọc Nương bắt đầu ăn hết một bát cháo kê đường đỏ, nấu theo nhiệt độ và liêu lượng mà Tô Béo Nha yêu cầu, không quá ngọt như vậy, rất hợp khẩu vị hiện tại của nàng. Phương thị nhớ lại chuyện vừa rồi vẫn có chút không thể tin được: "Con nói xem chuyện gì đã xảy ra với Béo Nha? Nàng ấy đã thay đổi rất nhiêu."
"Không phải nương nói nàng ấy lấy được một tướng công tốt sao?" Tô Ngọc Nương đưa chiếc bát đã trống không cho mẫu thân, dùng khăn tay lau miệng.
Mới chỉ vài ngày sau khi được ga vào một “nhà giàu có", đã có vô vàn quy củ khác biệt so với ngày còn làm khuê nữ ở nhà.
Tô Ngọc Nương nói: "Tướng công nguyện ý dạy dỗ nàng ấy, nàng ấy vui vẻ học, trên đời đâu có điều gì mãi mãi không thay đổi?"
Tô Cẩm Nương lẩm bẩm: "Tỷ, lúc nãy tỷ không hề nói như thế..."
Tô Ngọc Nương trừng mắt nhìn nàng, nói: "Vừa rồi ta suýt chút nữa đã chết!"
Tô Cẩm Nương nghẹn lời.
Tô Ngọc Nương ban đầu coi thường Tô Béo Nha, sống chết không chịu để Tô Béo Nha đến chữa bệnh cho nàng, đây là do Tô Béo Nha vốn có tiếng xấu, nàng thậm chí còn đánh nhau với Tô Béo Nha khi còn nhỏ, không nghi ngờ gì, đương nhiên là nàng thua Béo Nha.
Nàng đã trải qua sự xấu xa của Tô Béo Nha.
Nhưng vừa rồi nàng cũng thấy được lòng tốt của Tô Béo Nha.
Nha đầu đó, giờ đã thay đổi rất nhiều, lại vô cùng bản lĩnh.
Tô Ngọc Nương nàng, biết cách tạm bỏ qua chuyện cũ!
Mâu thuẫn giữa nàng và Tô Béo Nha đã qua đi, từ nay trở đi, nàng sẽ không còn thành kiến gì với Tô Béo Nha nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận