Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1183: Giáo Chủ Xuất Hiện 3

Chương 1183: Giáo Chủ Xuất Hiện 3Chương 1183: Giáo Chủ Xuất Hiện 3
Đã từng có một tử sĩ muốn đi gỡ nó, bị người đó chặt tay.
Từ đó về sau, tất cả các tử sĩ đều biết, cái chuông sắt rách nát nhỏ nhỏ đó là cấm ky của người đó. ...
Như Vệ Đình suy đoán, Mạt Quy Viễn xuất hiện rồi.
Ngay trong đêm khuya, Mạt Quy Viễn đích thân đến tiến hành hoà đàm với triều đình lần thứ ba.
Tu Nô cũng ở đó.
Đã không còn là dáng vẻ vô cùng yếu ớt lúc tờ mờ sáng nữa, hắn ta đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
Mạt Quy Viễn nhân đức không nhường ai ngồi xuống một chỗ chủ vị khác bên cạnh Tiêu Trọng Hoa, sau đó mấy vị đại trưởng lão cũng ngồi xuống theo thứ tự.
Lão Hầu gia, Lãnh Thiên Nam ngồi xuống đối diện với mấy người.
Vệ Đình dựa vào thân phận thị vệ đứng sau lưng Lão Hầu gia.
Tô Tiểu Tiểu ở trong phòng ngủ bù.
Dường như Mạt Quy Viễn không nhận ra Vệ Đình, ung dung chắp tay với Tiêu Trọng Hoa: “Tam điện hạ."
Tiêu Trọng Hoa cười cười: "Muốn gặp mặt giáo chủ thật chẳng dễ dàng chút nào."
Mạt Quy Viễn đường hoàng nói: "Trong giáo có nhiều việc vặt, thờ ơ với Tam điện hạ, là Mạt mỗ không đúng."
Tiêu Trọng Hoa bình tĩnh nói: "Thì ra giáo chủ họ Mạt?"
Giáo chủ của Bạch Liên Giáo vô cùng thần bí, tất cả mọi người đều dựa vào giáo chủ tương xứng, liên quan đến lai lịch và thân phận của hắn ta, đến cả Trần Đà chủ cũng không biết rõ.
Mạt Quy Viễn cười nói: "Ta có một số lời muốn nói riêng với Tam điện hạ, không biết có thể tạo điều kiện không?"
Tiêu Trọng Hoa nhìn ve phía đoàn người Lão Hầu gia, khẽ vuốt cằm.
Lão hầu gia đợi mọi người sải bước đi ra ngoài.
Một đoàn người đại trưởng lão cũng lui ra sân.
Trong phòng chỉ còn lại Cảnh Dịch và Tu Nô.
Tiêu Trọng Hoa trực tiếp nói: "Thành ý của triêu đình, hôm qua ta đã nói rõ với các vị trưởng lão, không biết Mạt giáo chủ suy nghĩ thế nào rồi?"
Mạt Quy Viễn cười: "Tam điện ha, hay là chúng ta đổi một vụ giao dịch. Bạch Liên Giáo bọn ta vẫn được tôn thành quốc giáo, thiên tử Đại Chu vẫn bái Mạt mỗ ta thành quốc sư, nhưng ứng cử viên của thiên tử, chúng ta đổi một người thế chấp thì sao?'
Tiêu Trọng Hoa lạnh lùng nói: "Ngươi muốn kêu ta mưu phản sao?"
Mạc Quy Viễn cười nói: "Tam điện hạ chẳng lẽ không muốn ngồi lên ngôi vị hoàng đế hay sao? Hay có thể nói là, Tam điện hạ cảm thấy chỉ cần mình cố gắng đủ thì có thể dễ dàng leo lên được ngai vàng ư? Phụ hoàng của người thiên vị đến mức nào chắc không cần ta nhắc Tam điện hạ đúng không?”
Đồng tử Tiêu Trọng Hoa khẽ lay động, hắn ta bình tĩnh hỏi ngược lại: "Kho bạc của ngươi không còn nữa, tên dược sĩ cũng chết rồi, ngươi còn cái gì để đặt cược giúp bổn điện hạ lên được ngai vàng chứ?”
Mạc Quy Viễn không hề cảm thấy lúng túng khi nội tình của mình bị vạch trần.
Hắn ta bật cười rồi ra hiệu cho Tu Nô.
Tu Nô mở chiếc bọc quần áo bên cạnh mình ra, từ bên trong lấy ra một chiếc hộp gấm.
Mạc Quy Viễn ấn ý cười nói: "Mời Tam điện hạ xem thử."
Cảnh Dịch mở chiếc hộp gấm ra.
Khi Tiêu Trọng Hoa nhìn thấy thứ trong hộp, sắc mặt của hắn ta lập tức thay đổi.
Đó rõ ràng chính là thánh chỉ màu vàng rực!
Tiêu Trọng Hoa đang định cầm thánh chỉ lên xem trên đó viết gì thì Tu Nô đã động thủ trước chộp lấy chiếc hộp đi.
Cảnh Dịch chau mày rút trường kiếm ra.
"Cảnh Dịch." Tiêu Trọng Hoa ngăn hắn ta lại, ánh mắt sáng rực nhìn chăm chằm Mạc Quy Viễn: "Mạc giáo chủ, hành động này là có ý gì?"
"Đương nhiên là thành ý của ta rồi.' Mạc Quy Viễn cười nói: "Trước khi tiên đế băng hà từng để lại một thánh chỉ, lập hoàng đế mới, mà vị hoàng đế đó lại không phải là phụ hoàng của Tam điện hạ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận