Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 3053: Đuổi Thê Tử Tới Hỏa Táng Tràng 2

Chương 3053: Đuổi Thê Tử Tới Hỏa Táng Tràng 2Chương 3053: Đuổi Thê Tử Tới Hỏa Táng Tràng 2
Tên Câm yếu ớt lấy ra tấm bảng nhỏ dự phòng, trên đó là nét mực chưa khô:
"Bảo mẫu của Tiểu La Sát."
Lật một trang.
"Nương tử của ta."
Giang Quan Triều thực sự mang về mấy nữ nhân, cuối cùng để lại hai người, một người chăm sóc Tiểu La Sát, một người gả cho tên câm.
Không có một người nào là ông ấy tìm cho chính mình!
Sát khí trên người Giang Quan Triều tỏa ra: "Bổn tọa giết ngươi?"
Tên Câm lại lật một trang, trên đó đã viết sẵn: "Ta biết nàng ấy đi đâu."
Giang Quan Triều tìm thấy Vân Sương ở bến đò.
Vân Sương đang thương lượng điều gì đó với người lái đò.
Giang Quan Triêu bước tới, sắc mặt bình thường.
"Đúng, lấy con thuyền này, tốt."
Vân Sương không quay đầu lại, dường như không nhận ra có người đến.
Người lái đò liếc mắt đã nhận ra cao thủ mặc đồ đen này, người run lên, hoảng sợ nói: "Phu nhân, phu quân của người đến rồi!"
Vân Sương: "Hắn không phải phu quân của ta, ta không liên quan đến hắn."
Thật là xấu hổ.
Người lái đò nhìn Vân Sương ung dung tự tại, lại nhìn Giang Quan Triều lạnh lùng, cảm thấy nếu mình ở lại thêm nữa, e rằng sẽ mất mạng, liền tìm cớ lên thuyền.
"Tiểu Bảo tìm ngươi."
Giang Quan Triều lạnh lùng mở miệng.
Rõ ràng là ông ấy bị câu nói không liên quan kia kích thích, lại trở về với lớp vỏ rùa ban đầu.
Vân Sương: "Giang minh chủ cũng học cách nói dối rồi sao?"
Giang Quan Triều: Tiểu nha đầu, kế của ngươi vô dụng!
Giang Quan Triều khoanh tay sau lưng: "Bổn tọa không nói dối."
Vân Sương bước lên thuyền.
Tô Tiểu Tiểu và Trình Tâm lúc này đang trốn trên con thuyền bên cạnh. Tô Tiểu Tiểu thò nửa cái đầu ra, lén lút quan sát hai người.
Trình Tâm bắt chước, dùng tay so sánh, cũng thò ra nửa cái đầu không sai một phân.
Tô Tiểu Tiểu thì thâm: "Mau ngăn nàng lại, ngăn nàng lại!"
Giang Quan Triều giơ tay ra.
Tô Tiểu Tiểu vô cùng phấn khích!
Nhưng chưa đợi Giang Quan Triều giơ tay lên, Vân Sương đã điểm mũi chân, bay lên boong tàu.
Tô Tiểu Tiểu: Ù, quên mất mẫu thân là một tuyệt thế cao thủ rồi.
Tô Tiểu Tiểu nhìn Giang Quan Triều, vẫy tay với Giang Quan Triều: Giữ nàng lại! Giữ nàng lại! Bất kể giá nào!
Giang Quan Triêu thu hồi ánh mắt, nhìn Vân Sương đang đứng hiên ngang đón gió: "Bổn tọa cho ngươi đi rôi sao?"
Tô Tiểu Tiểu suýt nữa thì ngãi
Không phải giữ theo cách này chứ...
Vân Sương nhàn nhạt nói: "Ta nhất định phải đi."
Giang Quan Triều lạnh lùng nói: "Vậy thì bổn tọa sẽ giết hết những người trên con thuyền này!"
Tô Tiểu Tiểu bực bội gãi đầu: Ta không nói đến cái cách này mà!Mọi người nghĩ cách giúp ta đi, Mông Mông đang chờ trực tuyến, rất gấp.
Tô Tiểu Tiểu trước đây có đôi phần hiểu lầm về Giang Quan Triều, cho rằng ông ấy là minh chủ của Liên minh Sát thủ, giết người vô số, tay nhuốm đầy máu tươi, ắt coi mạng người như cỏ rác.
Nói văn hoa một chút thì là giết người không chớp mắt.
Nhưng khi tìm hiểu sâu hơn, Tô Tiểu Tiểu dần nhận ra Giang đại lão đúng là coi mạng người như cỏ rác, nhưng ông ấy không phải loại giết người bừa bãi trên phốt
Như lời của cung chủ nương nương, ra tay của ông ấy rất đắt.
Đừng nói đến ông ấy, ngay cả La Sát và Kỳ Diệu bọn họ ra tay cũng đắt chết người chứ?
Người dân thường cả đời cũng không mời được Liên minh Sát thủ ra tay.
Cho nên, Tô Tiểu Tiểu không lo Giang Quan Triều sẽ giết những người trên thuyền.
Nàng lo là, nếu ông ấy cứ làm bậy như vậy, thì thực sự sẽ không đuổi kịp cung chủ nương nương nữa! Chàng đuổi không kịp thì liên quan gì đến nàng? Không liên quan, nhưng ông ấy là thiếu niên được cung chủ nương nương chôn giấu trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận