Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 257: Thủ Đoạn 2

Chương 257: Thủ Đoạn 2Chương 257: Thủ Đoạn 2
Từ nơi này đến kinh thành dù mất mười ngày nửa tháng cũng chưa đến nơi, chờ đến lúc mua được lòng đỏ trứng muối thì hoa cúc cũng tàn rồi!
"Thế này không được, thế kia cũng không được, rốt cuộc phải làm thế nào đây?" Tiểu nhị triệt để bế tắc rồi, đi theo chưởng quầy lăn lội lâu đến vậy, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp phải một nhân vật khiến người ta đau đầu đến thế.
"Tìm nàng ta mual" Hà chưởng quầy nói.
"Mua... lòng đỏ trứng muối?" Tiểu nhị không quá chắc chắn hỏi.
Hà chưởng quây mất kiên nhẫn hỏi ngược lại: "Ai lại đi mua mỗi lòng đỏ trứng muối? Đoán cũng đoán ra được là có vấn đề!"
Tiểu nhị trợn tròn mắt nói: 'Mua cả quả trứng muối sao? Vậy thì đắt lắm đấy nhỉ?"
Hà chưởng quầy dùng nắp ly đảo qua lá trà trong ly: "it hay không không quan trọng, có đôi việc làm ăn lỗ thì lỗ thôi, quan trọng nhất là thọ yến của nhà Thích viên ngoại nhất định phải làm không một chút sai sót!"
Tiểu nhị thâm cừu đại hận nói: "Vậy thì cũng cần nàng ta đồng ý bán mà...
Hà chưởng quầy lạnh nhạt nói: "Dung để nàng ta biết do chúng ta mua là được rồi.'...
Dưới lầu, Tô Tiểu Tiểu và Tô Nhị Cẩu thu dọn hàng quán xong, hai người vác giỏ lên lưng, Tô Nhị Cẩu bốc một chiếc bánh Nhị Cẩu ăn ngon lành.
"Tỷ, tỷ thật sự không ăn một miếng sao? Ngon lắm luôn đấy! Bánh Nhị Cẩu mà tỷ làm càng ngày càng ngon rồi!"
Tô Tiểu Tiểu nắm chặt nắm tay: "Đệ ăn đi, ta phải tiếp tục giảm béo!"
Hàm lượng calo của bánh chà bông rất cao, hơn nữa còn bỏ đường, dễ kích thích cảm giác thèm ăn của người ta, đã ăn rồi là sẽ không dừng lại được.
"Về nhà thôi." Nàng nói.
"Ừm!" Tô Nhị Cẩu gặm một miếng bánh, hàm hồ gật đầu.
"Cô nương! Cô nương! Xin dừng bước!"
Một người phụ nữ trên đầu cài trâm bạch ngọc vẫy tay về phía Tô Tiểu Tiểu, bước từng bước nhỏ đi tới.
Tuổi bà ta độ ngoài bốn mươi, mặt mũi hiền lành, áo quần đơn giản, chất lượng lại không kém.
"Xin hỏi có chuyện gì sao?" Tô Tiểu Tiểu khách khí hỏi.
Người phụ nữ kia cười cười, nói: "Ta còn tưởng là ta tới chậm đấy, may mà các ngươi chưa đi. Bánh nhà các ngươi bán còn ngon hơn cả Cẩm Ký, giá cả lại rẻ hơn nữa." "Bánh hôm nay đã bán hết rồi." Tô Tiểu Tiểu nói.
Người phụ nữ kia cười nói: "Ta không phải đến mua bánh đâu, ta muốn tìm ngươi mua trứng muối. Ta đã nếm thử bánh lòng đỏ của nhà các ngươi, loại được dùng là lòng đỏ trứng muối cao cấp, không kém cạnh gì với lòng đỏ trứng muối ta ăn ở kinh thành."
"Ngài từng đến kinh thành rồi sao?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Người phụ nữ cười chua chát: "Nhớ năm đó ta theo phu quân vào kinh đi thi, đã ở đấy một đoạn thời gian, đáng tiếc là cuối cùng ông ấy lại thi rớt. Con trai ta có tiên đồ hơn cha nó, chưa đến hai mươi đã thi đỗ tú tài, nay nay thi hương, nó sắp sửa phải vào phủ thành để học tập rồi, ta mua một ít trứng muối để nó mang theo. Không biết các ngươi có bán trứng muối hay không?”
"Ngài cần bao nhiêu?"
Ban đầu vì cung ứng hàng cho Cẩm Ký nên trong nhà đã trữ không ít trứng muối.
Thật sự có người mua nàng cũng có thể bán.
"Ta có thể hỏi giá tiền không?" Người phụ nữ kia nói.
Tô Tiểu Tiểu nghĩ một lát rồi nói: 'Một quả tính ngài mười tám văn tiền, mua năm mươi cái có thể lấy giá mười bảy văn cho ngài."
Người phụ nữ a một tiếng, nói: "Bánh lòng đỏ của các ngươi chỉ bán có hai mươi văn một cái thôi mà."
Tô Tiểu Tiểu giải thích nói: "Bánh lòng đỏ chỉ dùng mỗi lòng đỏ, ngài mua là mua cả quả trứng muối, giá trị của trứng muối toàn nằm trong lòng trắng trứng cả thôi."
Lòng trắng trứng mặn, thế nhưng muối ở cổ đại đắt nhal
Bạn cần đăng nhập để bình luận