Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1843: Thân Phận Của Vệ Tư 2

Chương 1843: Thân Phận Của Vệ Tư 2Chương 1843: Thân Phận Của Vệ Tư 2
Cơ trưởng lão cười nói: "Nhưng phải giải thích sự tồn tại của ba đứa trẻ kia thế nào? Bọn chúng gọi ngươi là nương ngay trước bàn dân thiên hạ, đây là sự thật không thể chối cãi, ngươi cũng không thể phủ nhận chứ?"
Thánh Nữ lạnh lùng nhìn bà ta: "Chẳng phải Cơ trưởng lão còn hiểu rõ chuyện này hơn ta sao?"
Cơ trưởng lão bật cười, nói: "Đừng có chụp cái bô này lên đầu ta, nói cứ như mấy đứa trẻ kia là do Cơ gia ta tìm đến không bằng.
Đúng vậy, thích khách đêm đó quả thực là do Cơ gia sắp xếp, lời đồn Thánh Nữ sinh mấy đứa trẻ cũng do đám người áo đen tung ra.
Nhưng bà ta cũng không thể tay không biến ra được mấy đứa trẻ đó.
Nếu không phải trong mật thất của Quỳnh Hoa điện thật sự có trẻ con thì ai lại dùng chuyện ba đứa trẻ sinh ba để "mưu hại" Thánh Nữ chứ?
Ai nghe thấy chuyện sinh ba cũng cảm thấy quá giả dối đúng không?
Cục diện bây giờ là Thánh Nữ chắc chắn ba đứa trẻ sinh ba và bé gái là do Cơ gia tìm đến, mà Cơ trưởng lão lại chắc chắn mấy đứa trẻ là do Thánh Nữ vụng trộm sinh ra.
Cơ trưởng lão nói: "Năm năm trước người từng rời khỏi Thánh Nữ điện đi du lịch khắp nơi, vừa đi là biên biệt suốt nửa năm, ai biết có phải sinh ra ba đứa trẻ sinh ba trong lúc đó không?”
Thánh Nữ hỏi lại: "Cô bé kia thì phải giải thích thế nào?”
"Được rồi, đừng ồn ào nữa." Lâu trưởng lão lớn tuổi nhất chậm rãi mở miệng.
Bà ấy là trưởng lão lâu đời nhất, ngay cả Thánh Nữ cũng phải nể mặt bà ấy ba phần.
Thánh Nữ nghiêm mặt nói: "Nếu mọi người không tin, ta chấp nhận nghiệm thân."
"Không cần." Lâu trưởng lão nói: "Thánh Nữ đế Thánh Sơn tạm mấy ngày đi."
"Tại sao?"
Thánh Sơn là cấm địa của Thánh Nữ điện, ngoại trừ định kỳ mở ra để tổ chức Thánh tuyển thì thời gian còn lại chỉ để lên hái thuốc hoặc người bị phạt mới có thể đi vào.
Tình huống này hiển nhiên không phải để Thánh Nữ đi hái thuốc.
“Ta không làm sai, tại sao lại bị phạt?”
Thánh Nữ không phục.
"Đây là ý của Nam Cương."
Một giọng nói âm nhu thong thả vang lên ngoài điện.
Thánh Nữ quay đầu lại: "Cẩn công công." Cẩn công công khoảng ba mươi tuổi, là một thái giám tuan tú như ngọc.
Khóe môi hắn ta nở nụ cười thản nhiên nhưng sự sắc bén dưới đáy mắt lại khiến người khác không rét mà run: "Không biết Thánh Nữ có ý kiến gì không?”
Hành vi cá nhân của Thánh Nữ khiến Thánh Nữ điện hổ thẹn, thế nên theo lý phải chịu sự trừng phạt, đây là quy củ của Thánh Nữ điện, cũng là giới luật của Thánh Nữ điện.
"Thanh Dao không có ý kiến." Thánh Nữ từ tốn nói.
Cẩn công công cười nói: "Chuyện Thánh tuyển tiếp theo không nhọc Thánh Nữ lo lắng."
Ý là không cho phép nàng ta tham dự vào nữa.
Thánh Nữ siết chặt ngón tay.
Cẩn công công vẫn cười nói: "Con nữa, bệ hạ sai ta truyền lời, muốn hỏi Thánh Nữ một vật.....
"Ngươi mau về đi." Bên ngoài Thánh Nữ điện, Lư Trường Sứ nói với Hàn thúc: "Sắp tới đừng đến đây nữa, Thánh Nữ đang đứng trên đầu sóng ngọn gió, danh dự bị tổn hại, còn kinh động cả vương thất."
Người Nam Cương tôn thờ Thánh Nữ điện, càng thành kính thì trong mắt càng không chưa được một hạt cát.
Bọn họ vô cùng tin tưởng, một khi Thánh Nữ không thánh khiết sẽ khiến ông trời phẫn nộ, sẽ mang đến tai họa cho toàn bộ Nam Cương.
Hàn thúc không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Làm Thánh Nữ bao nhiêu năm trời chưa hề để xảy ra bất kỳ sai lâm nào, mắt thấy sắp đến lúc nở mày nở mặt mà thoái vị thì đột nhiên lại xuất hiện rắc rối.
Đây là muốn hủy hoại sự anh minh của Thánh Nữ chỉ trong một chốc một lát mài
Hàn thúc đau đầu rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận