Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1514: Hi Nguyet Cho Phu Than 2

Chuong 1514: Hi Nguyet Cho Phu Than 2Chuong 1514: Hi Nguyet Cho Phu Than 2
Đến tột cùng Gia Cát Thanh ở trên đảo đã trải qua cái gì... Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Nếu Gia Cát Thanh cứu ngươi, vì sao ngươi lại đi đầu phục Phong Tiêu Nhiên?"
Tái Hoa Đà giải thích nói: "Ta là vì dược liệu trong tay Phong Tiêu Nhiên. Trong tay hắn ta tổng cộng có hai vị dược liệu, Tử Phượng Thảo đã bị các ngươi lấy đi. Một vị khác là Tử Linh Chi, lúc trước ta chính là tìm Tử Linh Chi. Hôm qua trong lúc vô ý gặp được dược thương Ngụy quốc đang bán Tử Phượng Thảo, ta nói dối bệ hạ đan đại bổ cần dược này, để Phong Tiêu Nhiên mua dược thảo."
Mi Cơ đứng ở cửa quát lớn nói: "Nói bậy nói bay nói bậy! Ngươi tiết lộ bệnh của tiên sinh cho Phong Tiêu Nhiên! Ngươi là phản đồ!"
Sát thủ liếc nàng ta một cái: "Không phải ngươi đi rồi sao?"
Mi Cơ hừ một tiếng.
Tái Hoa Đà chua xót cười: "Ta muốn lấy được tin tưởng của Phong Tiêu Nhiên, nhất định phải cho Phong Tiêu Nhiên một chút ngon ngọt. Huống hồ cho dù ta không nói, hắn ta cũng sớm nhìn thấy y án của tiên sinh."
Mi Cơ châm chọc nói: "Nhưng ít ra hắn ta không biết tiên sinh cân mấy vị dược nào! Hiện tại tốt rồi, dược tiên sinh muốn, tất cả hắn đều tới đoạt với tiên sinhI"
Tái Hoa Đà thở dài: "Ta chỉ nói nửa phương thuốc với hắn ta, phần sau phương thuốc một chữ ta cũng không nhắc đến."
Mi Cơ vuốt mặt: "Hừ, ai phải tin ngươi!"
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Có thể để ta nhìn xem nửa phương thuốc sau không?"
Tái Hoa Đà lấy ra một phương thuốc nhăn dúm dó từ trong lòng, bất kể trang giấy ố vàng vẫn mơ hồ nhìn ra được chữ viết hơi lâu năm, tuyệt đối không phải đêm nay giả tạo lâm thời.
Mà nhiều năm trước, Tái Hoa Đà căn bản không quen biết Gia Cát Thanh, tự nhiên sẽ không đoán được một ngày kia mình phải dùng một phương thuốc giả lừa gạt lấy tin tưởng của đối phương.
Cho nên, phương thuốc này là thật sự.
Tô Tiểu Tiểu đưa phương thuốc cho Vệ Đình xem qua.
Vệ Đình là người thạo nghề phương diện này, giả tạo hay không hắn vừa nhìn là biết.
Hắn gật đầu với Tô Tiểu Tiểu, trả lại phương thuốc cho Tái Hoa Đà.
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Nhi tử ngươi đã qua đời, vì sao ngươi còn muốn luyện giải dược ra? Là vì báo đáp ân cứu mạng của Gia Cát Thanh sao?"
Tái Hoa Đà tự giễu cười: "Có thể nói như vậy, cũng có thể cho rằng là đáy lòng ta có một chấp niệm." Tô Tiểu Tiểu gật đầu, hỏi: "Mới vừa rồi ngươi nói còn thiếu bốn vị dược liệu, là bốn vị nào?"
Tái Hoa Đà nói: "Tử Linh Chi trong tay Phong Tiêu Nhiên, Ngọc San Hô trong phủ tam hoàng tử, cùng với Tuyết Vực Thiên Ma và Xà Cốt Hoa."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Hai vị dược liệu sau ở nơi nào?”
Tái Hoa Đà lắc đầu: "Ta không rõ lắm."
Hắn ta nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, nói: "Ta phải đi rồi, ta là lấy cớ ra mua thuốc, trong chốc lát còn phải trở về, nếu trở về chậm Phong Tiêu Nhiên thế tất sinh ra nghi ngờ. Tử Linh Chỉ ta sẽ mau chóng giúp các ngươi lấy tới tay, tam hoàng tử bên kia chỉ có thể dựa vào chính các ngươi.....
Sau khi Tái Hoa Đà rời đi, sát thủ cũng ra nhà ở.
Trong phòng chỉ còn lại có Gia Cát Thanh hôn mê và Tô Tiểu Tiểu, Vệ Đình.
"Ngươi thấy thế nào?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Vệ Đình không sốt ruột trả lời, mà hỏi trước: "Phương thuốc đúng bệnh không?"
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Đại bộ phận dược liệu trên phương thuốc ta đều nhận biết, dược này tính xác thật là trị liệu chứng hàn. Như thế nào? Ngươi nghi ngờ Tái Hoa Đà đang nói dối?"
Vệ Đình trầm ngâm một lát, nói: "Phương thuốc han là thật sự, Tử Linh Chi cũng thật sự là ở trên tay Phong Tiêu Nhiên, nhưng đến tột cùng Tái Hoa Đà là thật tình giúp chúng ta, hay là chỉ là Phong Tiêu Nhiên thiết hạ một kết cục, không thể hiểu hết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận