Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1519: Thực Lực Nghiền Ap 2

Chương 1519: Thực Lực Nghiền Ap 2Chương 1519: Thực Lực Nghiền Ap 2
"Hoàng nữ điện hạ." Phong Tiêu Nhiên dứt lời, a một tiếng nhìn về phía Vũ Văn Tịch: "Đêm qua điện hạ tới tìm ta lấy Tử Phượng Thảo, ta cho ngài một gốc cây linh chi, đúng là Tử Linh Chi thượng đẳng, ngài sẽ không làm thành chén thuốc cho tiểu quận vương chứ?"
Vũ Văn Tịch đang muốn nói "Đúng vậy, đã làm, Dịch Nhi uống đến sạch sẽ", đã nghe được Gia Cát Thanh chậm rì rì mở miệng: "Nhắc tới chén thuốc, ta nhớ lại một chuyện, dược thảo tối hôm qua hoàng nữ điện hạ lấy có chút không thích hợp."
Tây Tấn Đế hỏi: "Sao không thích hợp?”
"Có độc.' Gia Cát Thanh nói.
Phong Tiêu Nhiên châm chọc nói: "Buồn cười, có độc sao ngươi sẽ êm đẹp mà ngồi ở chỗ này?"
Vẻ mặt Gia Cát Thanh bình tĩnh nói: "Đó là bởi vì, ta không uống."
Phong Tiêu Nhiên lạnh lùng cười: "Chẳng lẽ không phải ngươi đánh cắp nửa cây không có độc khác?"
"Nói như vậy, ngươi là thừa nhận đưa điện hạ thảo dược có độc?"
Phong Tiêu Nhiên nghẹn họng.
Không nghĩ tới mới vừa gặp mặt Gia Cát Thanh đã giết hắn ta trở tay không kịp.
Phong Tiêu Nhiên ở trước mặt Gia Cát Thanh là không thể duy trì bình tĩnh, đầu óc từng phấn khởi và khẩn trương, ngược lại dễ dàng có lỗi, so xuống, Gia Cát Thanh thành thạo hơn nhiều.
Phong Tiêu Nhiên hít sâu, bình phục suy nghĩ hỗn loạn, lạnh lùng nói: "La chính ngươi nói, ta chỉ là suy đoán theo ngươi nói mà thôi, ngươi đừng hất chậu phân đến trên đầu ta!"
Gia Cát Thanh nói: "Được, nếu như thế, không bằng ngươi tới nói, thảo dược có độc là chuyện như thế nào?"
Phong Tiêu Nhiên hừ lạnh nói: "Ai biết có phải ngươi vu hãm ta hay không?”
Gia Cát Thanh hỏi ngược lại: "Vu hãm ngươi có chỗ tốt gì với ta? Phong Tiêu Nhiên ngươi có điểm nào là đáng giá để ta đi tính kế?"
Đâm tim giết người, Phong Tiêu Nhiên sắp bị tức chết rồi, hắn ta có thể bại bởi Gia Cát Thanh, nhưng hắn ta tuyệt đối không chấp nhận Gia Cát Thanh chưa từng xem chính mình là gil
Phong Tiêu Nhiên cắn răng nói: "Nhiều người từng chạm vào cây thảo dược kia như vậy, vì sao nhất định là ta? Là bởi vì dược liệu là ta cho? Sao ngươi không nói thuốc của ngươi là vị đại phu Đại Chu kia nấu? Có lẽ là nàng ta hạ độc cho ngươi cũng nói không chừng."
Gia Cát Thanh nhàn nhạt nói: Nàng không oán không thù với ta, vì sao hạ độc hại ta? Được rồi, cho dù có thù, dựa theo cách nói của ngươi, người từng tiếp xúc đều có cơ hội đầu độc, như vậy, có phải hoàng nữ điện hạ cũng có hiềm nghi hay không?" Vũ Văn Tịch ngẩn ra.
Sao lại kéo đến trên đầu bà ấy?
Phong Tiêu Nhiên lạnh lùng nói: "Hồ nháo! Sao hoàng nữ điện hạ có thể hạ độc?"
Gia Cát Thanh buông tay: "Dược liệu chỉ qua tay ba người, bên trong các ngươi, luôn có một là hung thủ đi?"
Ánh mắt Tây Tấn Đế sắc bén dừng ở trên mặt Vũ Văn Tịch: "Hung thủ là ai?"
Đây là khiến Vũ Văn Tịch làm ra lấy hay bỏ.
Vừa rồi Phong Tiêu Nhiên đã nói hung thủ không phải là bà ấy, lúc này lại cắn ngược lại một cái cũng đã muộn.
Vũ Văn Tịch biết, một ván này chính mình lại bại bởi Gia Cát Thanh.
Không sai, ở trên chuyện đối phó Gia Cát Thanh, bà ấy và Phong Tiêu Nhiên lập trường là nhất trí, nhưng ở trên thái độ với Tô Tiểu Tiểu, hai người trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Phong Tiêu Nhiên vì bảo toàn chính mình, cần phải ném nồi cho Tô Tiểu Tiểu.
Mà Vũ Văn Tịch người này có một đặc điểm, với địch nhân không nhân từ nương tay chút nào, với ân nhân tuyệt đối không lấy oán trả ơn, bà ấy không có khả năng đi tổn thương Tô Tiểu Tiểu.
Như vậy, chỉ có thể vứt bỏ Phong Tiêu Nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận