Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1973: Thánh Nữ Thổ Huyết. 1

Chương 1973: Thánh Nữ Thổ Huyết. 1Chương 1973: Thánh Nữ Thổ Huyết. 1
Cuối cùng, khi bức tượng hoàn toàn đè xuống, hắn ta đột nhiên đâm thanh kiếm la sát xuống đất.
Thanh kiếm chen vào giữa bức tượng đồng.
Bạch y nam tử nghiến răng kéo Vệ Tư ra ngoài.
Cả Thánh Nữ và bạch y nam tử đều bị thương.
Nhưng trong tay bạch y nam tử còn đang có hai gánh nặng, lúc này cán cân chiến thắng chắc chắn sẽ nghiêng về phía Thánh Nữ.
Thánh Nữ nhân lúc bạch y nam tử cứ Tô Ly và Vệ Tư, căn bản không cách nào bảo hộ bản thân, nàng ta quất roi vê phía bạch y nam tử.
Cổ của con người rất mỏng manh.
Bị roi sắt quất vào, đầu có thể rơi ngay tại ch6l
Khai
Vệ Tư bắt được roi của Thánh Nữ.
Thánh Nữ lấy sáo ra, muốn khống chế Vệ Tư một lần nữa.
Đột nhiên từ trên mái nhà có ba thân ảnh bay tới, tất cả đều đứng chắn trước mặt Vệ Húc.
Thánh Nữ nhìn chằm chằm ba người, ánh mắt dừng trên khuôn mặt Vệ Đình một lúc.
Sau đó nàng ta cau mày, ném roi đi, định dùng khinh công rời đi.
Vệ Lục Lang muốn đuổi theo, những bị Quỷ Bố cản lại.
"Đừng đuổi theo, cẩn thận bị sập bẫy!"
Thánh Nữ rất xảo quyệt, nếu thật sự đuổi theo, nhất định sẽ bị bao vây trấn áp.
Ba người quay lại đi tới chỗ Vệ Tư.
Vệ Tư quỳ một gối, ánh mắt do đẫn, tay trái vẫn duy trì tư thế cầm roi.
Tay phải của Vệ Tư đang bảo vệ Tô Ly.
Tô Ly đã ngất đi.
Về phần bạch y nam tử, hắn ta đã biến mất ngay lập tức.
"Cũng đi rồi." Vệ Đình nói.
Quỷ Bố nhìn về phía màn đêm vô tận, trâm giọng nói: "Đưa cha và Tô Ly về trước."...
Nhóm người trở lại viện tử trong ngõ Trường Lưu.
Vệ Đình cõng Vệ Tư trên lưng.
Vệ Tư đi được nửa đường thì ngủ mất. Cho dù không có ngủ, thì với tình trạng hiện tại của ông cũng không thể hỏi được bất cứ điều gì.
Sau khi đưa Vệ Tư trở về phòng, Vệ Thanh cũng tới, chữa trị vết thương ở đầu gối cho Vệ Tư.
Sau đó bốn người đi đến phòng Tô Ly.
Cả bốn người đều nhìn thấy Tô Ly vì bảo vệ Vệ Tư mà liều cả mạng của mình.
Lão Hầu gia luôn nói Tô Ly là đứa cháu làm cho người ta đau đầu nhất, suốt ngày kết giao với hầu bằng cẩu hữu, không học võ thuật, ba ngày hai bữa lại bỏ nhà đi, đánh chết hắn cũng vô ích.
Huynh đệ Nguy gia hiểu rõ tình huống này.
Ngụy gia có bảy huynh đệ, trừ lão đại là người trầm tính, lão nhị hiểu chuyện, thì những người phía sau người này nghịch hơn người kia.
Tô Ly bị kiểm soát quá chặt mới trở nên nổi loạn.
Nhưng thực ra trong nội tâm hắn là một người có trách nhiệm, có can đảm, dũng cảm.
Lão Hầu gia nên tự hào khi có một đứa cháu như vậy. ...
Một canh giờ sau Tô Ly tỉnh lại.
Vết thương trên người đã được Vệ Thanh xử lý đơn giản, hắn dùng thuốc trị thương do Tô Tiểu Tiểu để lại, hiệu quả rất tốt.
Ít nhất thì Tô Ly không còn cảm thấy đau đớn như trước nữa.
Khi hắn mở mắt ra, nhìn thấy bốn huynh đệ vệ gia ngồi trước giường của hắn.
Dọa hắn sợ tới mức suýt thì nhảy ra khỏi giường!
"Mấy người làm cái gì thế?"
Bốn cặp mắt nhìn thẳng vào cậu, rất dọa người đó có biết không!
Vệ Lục Lang nói: "Cậu rốt cuộc cũng tỉnh rồi, suýt chút nữa thì tưởng cậu không tỉnh lại được."
Tô Ly hừ một tiếng: "Không phải bị đánh mấy chưởng thôi à, sao lại không tỉnh lại được? Mấy người đánh giá ta quá thấp rồi đấy."
Hắn thử ngồi dậy, nhưng vừa động ngực truyền đến cơn đau đớn khiến hắn phải hít một ngụm khí lạnh.
Vệ Lục Lang nói: "Ngươi vẫn nên ngoan ngoãn nằm đi."
Tô Ly chỉ có thể nhượng bộ.
Đôi mắt hắn lóe lên, hỏi: "Vậy... những người khác đâu?"
Vệ Lục Lang nói: "Ngươi nói cha ta? Ông ấy trở về rồi, đang ngủ ở phòng bên cạnh."
"" Tô Ly cụp mắt xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận