Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2406: Xuất Phát, Thánh Nữ Tỉnh Lại 4

Chương 2406: Xuất Phát, Thánh Nữ Tỉnh Lại 4Chương 2406: Xuất Phát, Thánh Nữ Tỉnh Lại 4
Tô Tiểu Tiểu: "Có một chiếc chìa khoá dự bị."
Đối phương dùng kiếm gõ lên bả vai của Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nhón chân lên, móc ra một chiếc chìa khóa từ trong khe hẹp của vách tường, mở khóa đồng ra.
Lục Ngạo Thiên cảnh giác ngôi dậy: "Ai?!"
Tô Tiểu Tiểu không có lên tiếng.
Lục Ngạo Thiên nhìn chăm chú nhìn: "La ngươi? Nửa đêm nửa hôm, biết ta đói rồi?"
"Lục môn chủ."
Người cầm kiếm uy hiếp Tô Tiểu Tiểu, hiện thân từ trong bóng tối.
Vẻ mặt Lục Ngạo Thiên hơi ngơ ngác: "Minh Thích đại sư?"
Tô Tiểu Tiểu: Xưng hô này... Sao lại giống một tăng nhân?
Chẳng lẽ là La Hán thứ tư?
Minh Thích La Hán lạnh giọng hỏi: "Ha Hầu công tử ở đâu?”
Tô Tiểu Tiểu nói: 'Hắn chết rồi."
Minh Thích La Hán hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Là ngươi giết?"
Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt nói: "Không phải ta, ta cũng không biết là ai giết."
Minh Thích La Hán nói: "Người là ngươi bắt, chết ở nhà ngươi, thì chính là ngươi giết."
Tô Tiểu Tiểu cau mày nói: "Ngươi đang nói logic của cường đạo à?"
Minh Thích La Hán nói: "Cùng ta về đảo Thiên Sơn, ta phải giao ngươi cho thành chủ xử trí."
Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng nói: "Đã nói là không phải ta giết, bản thân ngươi hộ chủ bất lực, để Hạ Hầu Ngạn chết ở Đại Chu, lại muốn đẩy ta ra đội nồi, thật sự là không có đạo lý gì cả!"
Minh Thích La Hán nói: "Ngươi nói thêm một câu nữa, ta sẽ mổ bụng ngươi ra. Ta đảm bảo có thể cho ngươi giữ lại một hơi thở, kéo dài hơi tàn đến khi lên đảo."
Lục Ngạo Thiên giơ còng tay của mình lên: "Này này Minh Thích đại sư, hay là ngươi giúp ta tháo cái này ra trước đi, nội lực của ta bị người ra phong bế rồi."
Minh Thích La Hán một kiếm chặt đứt xiêng xích ông ta, lại đánh ông ta một chưởng.
Ông ta cổ quái hỏi: "Là ai phong bế nội lực của ngươi? Ta chỉ giải được một chút xíu."
"Không biết nữa!" Vẻ mặt Lục Ngạo Thiên mờ mịt.
Minh Thích La Hán nói: "Bỏ đi, giải một chút cũng đủ để ngươi thi triển khinh công rồi."
Dứt lời, Minh Thích La Hán giữ lấy bả vai của Tô Tiểu Tiểu. Tiền bối ra ngoài vẫn chưa về, Vệ Đình trọng thương hôn mê, Thánh Nữ lại hút quá nhiều nội lực của Phong lão mà bất tỉnh.
Đang suy nghĩ, một giọng nói nơm nớp lo sợ từ ngoài cửa vang lên: "Ngươi ngươi ngươi, các ngươi là ai? Mau thả tiểu thư ral Người 一一"
Không đợi Hạnh Nhi nói hết lời, sát khí của Minh Thích lóe lên.
Lục Ngạo Thiên tiến lên che miệng Hạnh Nhi lại: "Đừng kêu om sòm! Còn kêu nữa sẽ giết ngươi!"
"Ưm ưm ưm ——" Hạnh Nhi muốn kêu.
Minh Thích La Hán nói: "Lục môn chủ, giết chết nàng ta."
Ông nội nó, bảo lão tử giết nữ nhân, sao ngươi không giết đi?
Lục môn chủ chỉ chỉ Tô Tiểu Tiểu: "Chuyện này... Ngươi xem một phụ nữ mang thai như nàng ta, rất phiên phức đó, hai đại nam nhân như chúng ta cũng không chăm sóc được, lỡ như trên đường xảy ra chuyện gì, ngươi và ta đều không tiện ăn nói, chỉ bằng đưa nha hoàn này theo!"
Minh Thích La Hán không phản đối.
Ông ta điểm huyệt đạo của Tô Tiểu Tiểu và Hạnh Nhi, cùng Lục Ngạo Thiên đưa hai người ra khỏi phủ Hộ Quốc Công, nhét vào xe ngựa đã được chuẩn bị từ trước.
Trong sương phòng.
Thánh Nữ bỗng nhiên mở mắt ra.
Khi xe ngựa đến cổng thành phía Tây, trời vừa sáng, cổng thành cũng vừa mở.
Bởi vì Tiêu Trọng Hoa đều xếp đặt cửa ải ở bốn cổng thành lớn, bởi vậy người đi đường và xe cộ ra vào đều phải tiếp nhận kiểm tra.
Mặc dù Hạnh Nhi bị điểm huyệt đạo không thể nói chuyện, nhưng đôi mắt lóe sáng.
Tiểu thư, lát nữa chúng ta sẽ có thể được cứu rồi!
Tô Tiểu Tiểu rất bình tĩnh.
Tỉnh lại đi, nha đầu ngốc.
Con lừa trọc giả này ngay cả điểm ấy mà cũng không nắm chắc, thì không thể nào bắt cóc chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận