Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1694: Bí Mật Của Vệ Tư 3

Chương 1694: Bí Mật Của Vệ Tư 3Chương 1694: Bí Mật Của Vệ Tư 3
Vệ Đình rút kiếm và chém Hách Liên Nghiệp một cách hung hãn.
Hách Liên Nghiệp vung trường thương lên và chặn kiếm của Vệ Đình.
Binh khí va chạm nhau, tạo ra âm thanh thanh thuý và sắc bén.
Hách Liên Nghiệp khẽ cau mày: "Nội lực của ngươi đã tiến bộ rồi, tiến bộ không ít so với nửa năm trước.'
"Bởi vì ta không phải lúc nào cũng muốn giết ông, mỗi ngày đều nỗ lực khổ luyện, đi theo đại ca luyện, đi theo lục ca luyện, đi theo Tần đại nguyên soái luyện, ông đoán xem, ta sẽ hay không thua ông?”
Vệ Đình nói xong, rút trường kiếm về, xoay người lại chém xuống.
Lần này, Hách Liên Nghiệp rõ ràng cảm giác được cánh tay mình có chút run lên.
Hách Liên Nghiệp chấn kinh.
Ông ta không thể không thừa nhận rằng thiên phú võ thuật Vệ Đình quả thực là lợi hại nhất mà ông ta từng thấy.
Nếu ông ta ở tuổi của Vệ Đình thì sẽ không có được đến một nửa sức mạnh của Vệ Đình.
Nhưng rồi sao? Làm sao có dùng khổ luyện chăm chỉ để đấu với khoảng cách chênh lệch hai mươi năm nội lực?
Hách Liên Nghiệp cũng dùng một đòn để ép lui Vệ Đình.
Nhìn thấy Vệ Đình lùi lại hơn mười bước trên tuyết, Hách Liên Nghiệp hừ lạnh: "Muốn giết ta thì ngươi còn quá non nớt! Hãy để đại ca của ngươi tới, có lẽ còn có thể đánh vài chiêu với tat"
"Có đúng không?"
Vệ Đình dùng một chiêu Du Long Xuất Hải, kiếm khí tràn ra trong tuyết, bông tuyết trong nháy mắt bay ra, Hách Liên Nghiệp hoa mắt, không khỏi cau mày.
Đột nhiên, tai phải của ông ta cử động, một đao đang đâm tới từ bên phải.
Vệ Đình chuyển động thân hình và dùng kiếm chém vào gáy ông ta.
Hách Liên Nghiệp vội vàng nghiêng người về phía trước để tránh kiếm này, cổ tránh được nhưng mũ sắt lại bị cắt đứt.
Đối với một cao thủ đạt cảnh giới cao như Hách Liên Nghiệp thì việc có thể đánh bay chiếc mũ giáp của ông ta đã là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn.
Ông ta cuối cùng cũng nhận ra sự tiến bộ của Vệ Đình trong sáu tháng qua đáng sợ đến mức nào.
"Ông nghĩ ta uổng công khổ sở luyện tập mỗi ngày?"
Bị đại ca đánh, bị lục ca đánh, bị tổ phụ của tiểu khổng tước mập đánh, còn thường xuyên bị tautau đánh, đặc biệt là tam tẩu.
Không có nắm đấm nào là uổng phí!
Ngọn lửa báo thù trong lòng hắn đã bùng cháy đến cực hạn, nhưng việc giết Hách Liên Nghiệp không chỉ là để báo thù mà còn là để giành chiến thắng trong trận chiến ở biên quan.
Tiểu khổng tước mập vẫn đang chiến đấu, các tướng sĩ cũng đang chiến đấu.
Hắn không thể bỏ qua Hách Liên Nghiệp!
Đáy mắt Hach Liên Nghiệp hiện lên một tia nguy hiểm: "Ta sẽ thật sự ra tay."
Hắn ta một bước xuống ngựa, cầm trường thương trong tay và hung hăng đập về phía Vệ Đình.
Vệ Đình chặn được một thương này nhưng bị chấn động đến mức gay mất mấy gân mạch.
Hách Liên Nghiệp thừa cơ tấn công mạnh, Vệ Đình lại bị đánh một đòn, phun ra một ngụm máu tươi.
Lần này không phải diễn kịch, thật sự là nôn ra máu.
Hắn quỳ một gối trên tuyết, trường kiếm đỡ cơ thể lảo đảo muốn ngã của hắn.
Trong sáu tháng qua... nội lực của Hách Liên Nghiệp cũng đã tăng lên rất nhiều.
Hách Liên Nghiệp hừ lạnh một tiếng: "Ta đã nói rồi, ngươi không thể giết ta được."
Vệ Đình giơ tay lau máu ở khóe miệng.
Hách Liên Nghiệp lại đánh một đòn, Vệ Đình giơ kiếm lên ngăn cản nhưng bị đánh văng ra xa và nặng nề ngã xuống đất.
Cơ thể đột nhiên mất kiểm soát và trở nên cứng ngắc không cách nào động đậy.
Không thể chết ở đây.
Tiểu khổng tước mập và hài tử vẫn đang đợi hắn trở về...
Lòng bàn tay hắn từng chút từng chút nắm chặt.
Hắn lạnh lùng nhìn Hách Liên Nghiệp, ánh mắt lóe lên, nói: "Ta đã như thế này rồi, tám phần là sẽ chết trong tay ông, không bằng ông nói cho ta vấn đề của phụ thân ta đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận